Page 483 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 483
Cũng có người biết móc ngoặc là sai, là vi phạm chế độ,
nguyên tắc quản lý của Nhà nước, nhưng vì thấy có người khác
làm nhất thời “có lợi”, cho nên... “cũng liều nhắm mắt đưa chân”...
Thế rồi, trót lọt được một lần, lần sau họ lại làm tiếp và cho mình
là con người “khôn ngoan” biết cách sống. Có phút giây nào đó
giật mình nghĩ lại thì âu cũng chỉ là cơn gió thoảng qua giữa
mênh mông trời đất!
Người xưa đã nói “vật khinh tình trọng” và nhân dân ta từ
lâu đã đối xử với nhau chí nghĩa, chí tình. Với đạo lý “thương
người như thể thương thân”, nhân dân ta sẵn sàng giúp đỡ nhau
những lúc khó khăn hay khi hoạn nạn. Hôm nay anh giúp tôi
việc này, có thể mai mốt tôi giúp anh việc khác, giúp nhau thành
thật, vô tư; giúp nhau không cần trả ơn, không đòi điều kiện. Đó
là chuyện thường tình trong cuộc sống và là đạo đức cao đẹp của
nhân dân ta. Hơn ai hết, những người đảng viên, những người
cán bộ càng nêu cao tinh thần thương yêu, giúp đỡ lẫn nhau, tăng
cường tương trợ, hợp tác với nhau. Đó là phẩm chất sáng ngời của
người cách mạng, người cộng sản. Thế mà một số người đã vin
vào điều đó để bào chữa cho hành vi móc ngoặc xấu xa của mình,
cho rằng việc làm của mình cũng là “nghĩa tình”, là “hợp tác”.
Chao ơi là sự ngộ nhận, sự tự lừa dối, sự lạm dụng danh từ! Phải
khẳng định dứt khoát một trăm, một nghìn lần rằng việc hợp
tác, giúp đỡ lẫn nhau một cách vô tư, cao cả, bằng sức lực và
của cải của mỗi người khác hoàn toàn với hành động móc ngoặc
để bòn vét của cải của nhân dân, của tập thể. Việc viếng thăm,
tặng quà để tỏ lòng kính trọng, thương yêu một cách trong sáng,
chân thành đối với những người mà mình kính trọng, thương
yêu, khác hẳn bản chất với hành vi “hòn xôi đấm miệng”, dọn
đường làm việc xấu.
Phần thứ hai: NHẤT QUÁN PHƯƠNG CHÂM: PHÒNG NGỪA THAM NHŨNG, TIÊU CỰC 481
TỪ SỚM, TỪ XA, CẢ NGỌN LẪN GỐC