Page 509 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 509
với mấy tháng lương của một kỹ sư vừa hết thời gian thực tập).
Nghe nói đó mới chỉ là những “bữa cơm hội nghị” loại bình thường
hoặc loại xoàng. Ở nhiều nơi khác, khách sạn khác trong Nam còn
có những bữa tiệc sang hơn, thịnh soạn hơn: có những bữa chiêu
đãi, khách vừa được ăn nhậu thỏa thích, vừa được nghe nữ ca sĩ
hát rất “mùi”... Thậm chí có ông giám đốc ngân hàng ra Hà Nội
họp, nghỉ tại khách sạn Thăng Long cũng tổ chức chiêu đãi, có
“ca sĩ” mà ông luôn mang theo. Nếu ai bớt thời gian thử tính xem
một năm các địa phương, các đơn vị có bao nhiêu cuộc hội nghị, bao
nhiêu buổi liên hoan, bao nhiêu lần tiếp khách (khách đến, khách
đi, khách cấp trên, khách bạn hàng, khách kiểm tra, thanh tra,
khách tham quan trao đổi kinh nghiệm, khách ban thi đua, khách
nhà báo, khách trong nước và cả khách nước ngoài...), tổng cộng
cả nước có bao nhiêu khách sạn phục vụ những cuộc tiệc tùng như
thế, chắc sẽ không khỏi kinh ngạc, giật mình bởi những con số chi
phí quá to, quá nhức nhối.
Điều đáng nói là có những cán bộ cấp cao cũng phạm vào xa
hoa, lãng phí. Có những vị ăn ở, đi lại quá cầu kỳ, kiểu cách và
tốn kém. Ở thì rộng quá xa tiêu chuẩn với nhiều căn hộ, ở nhiều
địa điểm khác nhau. Tiện nghi trang bị, mua sắm toàn những thứ
sang trọng, đắt tiền. Có vị xây xong nhà cho mình lại xây luôn
nhà cho con; xây thêm một công trình phụ hoặc “sửa chữa vặt”
cũng tốn đến hàng chục vạn đồng. Hôm nay quét vôi màu này,
ngày mai không ưng lại cho quét thay màu khác. Nhiều người
tiêu xài quá đáng. Điện nhà nước họ cứ việc dùng, một tháng hết
4.000 - 5.000 số cũng không cần để ý. Rồi còn con cái, anh em
thân thích. Con cái họ mặc toàn đồ sang, dùng toàn thứ quý, ăn
uống đủ thứ của ngon vật lạ, còn hơn cả cuộc sống đài các của
những cô chiêu, cậu ấm ngày xưa. Của cải ấy, tiền bạc ấy ở đâu ra?
Chắc chắn không phải hoàn toàn do lao động chân chính của họ
Phần thứ hai: NHẤT QUÁN PHƯƠNG CHÂM: PHÒNG NGỪA THAM NHŨNG, TIÊU CỰC 507
TỪ SỚM, TỪ XA, CẢ NGỌN LẪN GỐC