Page 510 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 510
mang lại. Nhưng dù từ nguồn nào thì tất cả những của cải, tiền
bạc ấy, xét cho cùng đều là mồ hôi, là nước mắt, thậm chí cả máu
xương của đồng bào, chiến sĩ ta. Ai cho họ cái quyền được mặc sức
tiêu xài phóng túng như vậy? Phải chăng họ cậy mình có quyền
thế, có công lao, tự cho phép mình được vung phí của công, không
nghĩ gì đến mồ hôi nước mắt của nhân dân, quên mất cả thanh
liêm đạo đức?
Cái tệ sử dụng lãng phí xe con cũng đang khá nghiêm trọng.
Theo báo Nhân Dân ngày 04/9/1987, hiện nay cả nước có hơn 50
nghìn xe con các loại, chiếm hơn 25% tổng số xe hiện có. Trên
địa bàn Hà Nội có gần 4.500 chiếc, Thành phố Hồ Chí Minh gần
6.650 chiếc. Có nhiều trường hợp dùng xe không đúng quy định.
Có những thứ trưởng giữ một xe như của riêng, một nhà tập thể
có 2 thứ trưởng của cùng một cơ quan nhưng hằng ngày cứ phải có
đủ 2 xe đưa đón riêng mỗi vị. Một số đồng chí không có tiêu chuẩn
cũng cứ dùng xe con của công đi làm. Nhiều xe công được dùng vào
việc riêng. Tổ chức một đám cưới cho con cũng phải có xe Vonga
đưa đón dâu rể... Do việc dùng xe con bừa bãi như vậy cho nên rất
tốn xăng dầu. Tính ra, số xăng dầu mà xe con dùng quá mức quy
định đã làm lãng phí từ 50 đến 70 nghìn tấn trong một năm.
Thử hỏi nếu cứ tiêu xài theo kiểu như thế thì tình hình rồi
sẽ đi đến đâu? Tục ngữ ta có câu: “Miệng ăn núi lở”, “mưa dầm
lâu cũng lụt” mà “đã lụt thì lụt cả làng”. Một nền kinh tế dù
có vững vàng bao nhiêu, sản xuất đã phát triển như thế nào,
nhưng nếu không tiết kiệm, cứ tiêu dùng hoang phí thì chẳng
khác nào gió vào nhà trống, rốt cuộc của cải “vào lỗ hà ra lỗ
hổng”, làm bao nhiêu tay không vẫn hoàn tay không. Không
phải ngẫu nhiên mà các nước có nền kinh tế phát triển, đời sống
nhân dân rất cao, người ta vẫn rất đề cao vấn đề tiết kiệm. Tiết
kiệm đối với họ bao giờ cũng là quốc sách. Huống chi đối với
508 KIÊN QUYẾT, KIÊN TRÌ ĐẤU TRANH PHÒNG, CHỐNG THAM NHŨNG, TIÊU CỰC,
GÓP PHẦN XÂY DỰNG ĐẢNG VÀ NHÀ NƯỚC TA NGÀY CÀNG TRONG SẠCH, VỮNG MẠNH