Page 196 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 196

Sau bao năm hoạt động bí mật, sinh sống trong rừng sâu,   Chiều hôm ấy, tên chỉ huy đồn cùng mụ vợ to béo, đưa
 núi  hiểm, mỗi khi qua  các làng mạc đều phải  đi đêm, nén   theo toàn bộ binh sĩ đóng tại đồn Ngân Sơn, đến một địa
 từng tiếng ho,  nhẹ từng bước chân, đến bây  giờ, chúng tôi   điểm được chỉ định gần nơi bộ đội đóng quân. Chúng tôi
 bỗng ra khỏi rừng, giữa ban ngày ung dung đi trên con đường   tiếp nhận bộ phận binh lính này.
 cái, trên cánh đồng, được đồng bào nhiệt liệt đón mừng, ai nấy   Các anh Hoàng Sâm, Quang Trung cùng một đơn vị
 đều hết sức cảm động, sung sướng. Các cổng làng, các điểm   theo dọc đường quốc lộ tiến xuống Phủ Thông, đi về phía
 gác biến mất hẳn dáng vẻ kinh sợ ngày xưa. Những làng, bản,   Bắc  Kạn  tước  vũ  khí  lính  dõng,  phát  triển  bộ  đội  và
 những mái nhà lúc này như mới trở về tay nhân dân. Trời   chiến đấu với Nhật.
 như cao hơn, nắng như ấm hơn, ngọn tre, nhành lúa đều có vẻ   Đại bộ phận tiến về phía Chợ Rã.
 tươi sáng hơn mọi ngày. Hương vị tự do, độc lập tràn khắp núi
                 Trên  suốt  dọc  đường,  đồng  bào  tấp  nập  đổ  ra  đón
 rừng, làng mạc. Thực không thể nào tả được cái không khí
             mừng,  hoan  hô  bộ  đội.  Thấy  các  lý  trưởng,  quản  chiếu
 thơm  nhẹ,  cái  cảm  tưởng  hớn  hở  của  những  người  lần  đầu
             trước kia hằng ngày vẫn lên đồn trình bẩm, bây giờ mang
 được hưởng những hương vị độc lập, tự do.
             gà, gạo đến úy lạo bộ đội, gọi chúng tôi là “đồng chí”, viên
 Chúng  tôi  tổ  chức  mít  tinh,  giải  thích  với  đồng  bào:
             Tây đồn hết sức kinh ngạc, hỏi:
 “Nhật Pháp đã đánh nhau, đây là thời cơ tốt để đứng dậy
                 - Những người này đối với các ngài là thế nào?
 chuẩn bị khởi nghĩa”, và hạ lệnh cho tất cả các lính dõng
                 Chúng tôi đáp:
 phải nộp súng.
                 - Đó là những hội viên ở trong các hội cứu quốc của
 Ngày  hôm  sau,  chúng  tôi  biên  thư  báo  cáo,  rồi  kéo
             Việt Minh.
 thẳng  theo  đường  cái,  tiến  xuống  châu  Ngân  Sơn.  Dọc
                 Tên Tây đồn ngẩn người ra rồi nói:
 đường, một trung đội do đồng chí Sơn Cương chỉ huy được
                 - Đất đai dưới chân tôi biến mất từ bao lâu nay mà tôi
 phân công ở lại tổng Hoàng Phài, bắt tên tổng đoàn phản
             không hề hay biết! Không ngờ Việt Minh lại có lực lượng
 động, tịch thu vũ khí của các lính dõng, và tuyên truyền
             to lớn như thế này!
 giải  thích  cho  nhân  dân.  Có  tin,  tên  Pháp  chỉ  huy  đồn
 Ngân  Sơn  không  chịu  rút  quân  ra  khỏi  đồn,  hình  như   Hắn nói không hiểu tại sao quân đội Pháp trước kia đi
 muốn nấn ná ở lại, đợi Nhật đến. Chúng tôi lập tức biên   đến đâu nhân dân cũng trốn tránh, mà bộ đội Việt Minh
 thư  cho  hắn:  “Nếu  muốn  cùng  hợp  tác  với  Việt  Minh  để   đi đến đâu, nhân dân cũng đón chào.
 đánh  Nhật  thì  phải  kéo  quân  vào  ngay  khu  du  kích,  sẽ   Chúng tôi đã nắm được tình hình tư tưởng binh lính
 được giúp đỡ, trái lại, nếu ở lại để nộp khí giới cho Nhật   tại đồn Ngân Sơn, chỉ một số rất ít muốn đi theo bộ đội
 thì Việt Minh sẽ đánh lấy đồn”.   cách mạng, phần lớn muốn trao súng lại để trở về nhà. Tới

    193      194
   191   192   193   194   195   196   197   198   199   200   201