Page 32 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 32

Một bữa, Bác bảo anh Đồng và tôi:   báng  súng.  Hỏi  ra  mới  biết  đó  là  những  người  bị  bắt  đi
 - Các đồng chí sẽ đi Diên An. Lên trên ấy, vào trường   lính đánh Nhật.
 Quân  chính  kháng  Nhật  học  tập  chính  trị,  cố  gắng  học   Xe chạy ròng rã ba ngày đến Quế Dương.
 thêm quân sự.   Chúng tôi vào trú tại biện sự xứ của Bát lộ quân, đợi
 Mấy lần gặp sau, trước khi chúng tôi đi, Bác vẫn dặn   xe đi Diên An.
 đi, dặn lại tôi: “Cố gắng học thêm quân sự”.   Biện sự xứ ở mấy nhà thấp nhỏ vùng ngoại ô thành
 Các  đồng  chí  Trung  Quốc  tại  Côn  Minh  tổ  chức  cho   phố.  Trước  nhà  có  một  khu  vườn  con,  các  đồng  chí  ở  cơ
 chúng tôi đi Quế Dương, từ đó sẽ đi xe tiếp lên Diên An.   quan  trồng  đầy  rau,  đỗ  tương  và  bí.  Ở  đây,  lần  đầu  tôi
 Sinh hoạt thư điếm giới thiệu chúng tôi với đồng chí lái   được xem báo Giải phóng từ Diên An gửi về. Các đồng chí
 chiếc xe hồng thập tự, có nhiệm vụ chuyên chở thuốc từ   tại  biện  sự  xứ  kể  cho  nghe  nhiều  chuyện  về  Diên  An.
 Côn  Minh  về  Quế  Dương.  Xe  này  là  của  bọn  Quốc  dân   Trước kia, ở trong nước đã nhiều lần xem sách báo, nghe
 Đảng, nhưng người lái xe là một đảng viên Đảng Cộng sản   nói về Diên An, đất thánh của cách mạng Trung Quốc, giờ
             lại được biết rõ tình hình chính trị, quân sự, kinh tế và
 Trung Quốc.
             mọi mặt sinh hoạt của khu căn cứ. Đã nghĩ tới tiết trời rét
 Các anh Phạm Văn Đồng, Cao Hồng Lĩnh và tôi được
             buốt  của  Diên  An,  những  buổi  nghe  lên  lớp  ngoài  trời,
 bố trí ngồi trong khoang để đổ hàng. Trời nóng. Bụi đường
             những buổi sinh hoạt rất mới mẻ với chúng tôi: ở động, ăn
 bị hút qua miếng vải bạt che sau khoang xe, đọng thành
             bánh mì…
 lớp dày trên mặt, trên quần áo.
                 Cùng ở với chúng tôi, còn một số đồng chí Trung Quốc,
 Xe  nhà  binh  chạy  trên  đường  này  rất  nhiều.  Thỉnh
             trai có, gái có, cũng chờ để đi Diên An. Tôi nhớ lại, khi ở
 thoảng xe chúng tôi phải dừng lại vì máy bay Nhật đến.
             Côn Minh, Bác đã kể với chúng tôi: Có lần bọn Quốc dân
 Có lần máy bay Nhật ném bom gần chỗ trú ẩn. Khắp nơi
             Đảng bắt những thanh niên định trốn lên Diên An, đem
 nhan  nhản  những  khẩu  hiệu:  “Chống  Nhật  đến  cùng”,
             về giam trong một bể nước tại một trại tập trung cho tới
 “Ủng  hộ  Tưởng  Ủy  viên  trưởng”… Nơi  nào có  thị  trấn  là
             khi chết để khủng bố tinh thần những người khác; nhưng
 thấy có trụ sở của Quốc dân Đảng, của Tam dân chủ nghĩa
             thanh niên cả nước vẫn nô nức kéo về nơi đất thánh của
 thanh niên Đoàn, và ảnh Tôn Trung Sơn, ảnh Tưởng Giới
             cách mạng.
 Thạch.  Ngồi  trên  xe,  thỉnh  thoảng  lại  nhìn  thấy  những   Chúng tôi ở lại Quế Dương đợi xe khá lâu. Không biết
 thanh  niên  bị  trói  chung  ở  cánh  tay  bằng  một  sợi  dây   Bác đã qua lại Quế Dương nhiều lần chưa, nhưng tại cơ
 thừng, đi thành đoàn dài dằng dặc, có lính Quốc dân Đảng   quan,  từ  đồng  chí  phụ  trách đến  đồng  chí  cấp  dưỡng,  ai
 áp tải. Bọn lính vừa đi vừa chửi mắng và đánh họ bằng   cũng nhắc đến đồng chí Hồ Quang (một bí danh của Bác)


    29       30
   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37