Page 45 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 45

tại vùng này, đều là bà con dân tộc Nùng, cùng nói chung                                 Trèo qua một quả núi đá không cao lắm, lách người
             một thứ tiếng. Tôi thấy biên giới đúng là một sản phẩm                               đi hết một đám lau rậm, thì thấy hiện ra một cửa hang.
             của con người đặt ra.                                                                Trong hang ẩm lạnh không có đồ đạc gì ngoài chiếc sàn
                 Thấm thoắt đã một năm trời xa Tổ quốc, đặt chân lên                              nằm làm bằng những cành cây nhỏ gác ngang, gác dọc.
             dải đất quê hương, lòng chẳng khỏi bồi hồi. Mỗi bước đi                              Chính ở đây vào tháng 5 năm đó, Hội nghị Trung ương
             thấy trong người ấm áp hơn lên. Chỉ vừa mới đi thêm mấy                              lần thứ tám đã họp dưới sự chủ tọa của Bác, quyết định
             bước chân mà trước đó thì thấy như còn ở rất xa, lúc này                             thành lập Mặt trận Việt Minh và đề ra chủ trương chuẩn
             lại thấy như đã ở gần nhà.                                                           bị vũ trang khởi nghĩa. Trong Hội nghị này, Trung ương
                 Vùng  này  núi  đất  xen  với  núi  đá,  địa  thế  hiểm  trở.                    đã quyết định duy trì và phát triển cơ sở du kích ở Bắc
             Những chòm nhà nhỏ của đồng bào Nùng nằm thưa thớt                                   Sơn - Vũ Nhai, đồng thời ra sức củng cố và mở rộng cơ sở
             giữa những nương ngô trên sườn núi hay bên những thửa                                Cao Bằng, xây dựng hai nơi đó làm trung tâm của công
             ruộng  nhỏ  dưới  thung  lũng.  Sương  trắng  từng  dải  đọng
                                                                                                  cuộc chuẩn bị vũ trang khởi nghĩa tại Việt Bắc. Cũng tại
             trên các đầu núi. Khung cảnh Pắc Bó hiện ra trước mắt
                                                                                                  đây, Bác đã viết thư kêu gọi đồng bào cả nước: “Việc cứu
             như một bức tranh thủy mạc.
                                                                                                  quốc là việc chung. Ai là người Việt Nam đều phải kề vai
                 Khắp  vùng  này  đều  có  cơ  sở.  Chúng  tôi  vừa  đi  vừa
                                                                                                  gánh vác một phần trách nhiệm… Hỡi các chiến sĩ cách
             ngắm núi non, đất nước. Nhớ lại lúc vượt sông Nậm Ti hết
                                                                                                  mạng! Giờ  giải  phóng đã  đến. Hãy phất cao cờ  độc  lập,
             ngó trước lại ngó sau, cảm thấy vui vui với ý nghĩ cả nước
                                                                                                  lãnh đạo toàn dân đánh tan thù chung. Tiếng gọi thiêng
             tuy còn nằm dưới ách thống trị của bọn đế quốc, nhưng ở
                                                                                                  liêng của  Tổ  quốc  đương  vang  dội  bên  tai  các  đồng  chí!
             nơi này đã có một mảnh đất tự do.
                                                                                                  Máu nóng của bậc anh hùng đương sục sôi trong lòng các
                 Đi  chẳng  bao  xa,  tôi đã  nhận  ra  Bác  đang  ngồi  trên
                                                                                                             1
                                                                                                  đồng chí!…” .
             một phiến đá. Sau bao năm xa nước, hoạt động từ Đông
                                                                                                      Những lời lẽ tâm huyết của Bác đã gây một tác động
             sang Tây, Bác đã trở về góc rừng hoang vắng của Tổ quốc
                                                                                                  lớn trong đồng bào và các đồng chí ta suốt từ Bắc chí Nam.
             với bộ quần áo chàm giản dị, rất tự nhiên trong vai một
                                                                                                      Cứ khoảng hai tuần lễ, anh Đồng, anh Hoan và tôi lại
             ông già người Nùng. Gần chỗ Bác ngồi, dưới chân những
                                                                                                  thay  phiên  nhau  từ  Tĩnh  Tây  về  Pắc  Bó  báo  cáo.  Con
             khối  nhũ  đá  nhấp  nhô,  hình  thù  kỳ  dị,  nước từ  khe  núi
                                                                                                  đường đã trở nên quá quen thuộc. Đi dọc đường, gặp trời
             chảy ra đọng lại trong vắt.
                                                                                                  __________
                 Bác trỏ dòng nước rồi nói:
                                                                                                      1.  Hồ  Chí  Minh:  Toàn  tập, Nxb.  Chính  trị  quốc  gia,  Hà  Nội,
                 - Đây là suối Lênin.
                                                                                                  2011, t.3, tr.230.
                                                                      43                          44
   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50