Page 59 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 59
thông dẫn tôi vào nhà một hội viên. Thấy chúng tôi đến, đá tai mèo, hết lên lại xuống, lại lắm khe nhiều suối, với
cả gia đình đều tỏ vẻ mừng rỡ. người sáng mắt, đi cũng rất khó khăn. Đồng chí An chỉ
Sau bữa cơm, tôi được đưa vào nghỉ trong một căn dùng hai bàn chân dò dẫm và chiếc gậy trúc trong tay,
buồng kín đáo. Nằm một lúc, nghe dưới nhà có nhiều tiếng khua khua vào những hòn đá, những thân cây hai bên
lao xao. Tuy vậy, chưa nhận thấy có dấu hiệu bất trắc. đường là nói được với tôi ngay, nơi đó là đâu. Trời càng tối,
Một lát, có tiếng kẹt cửa. Một người đẩy cửa buồng tôi, tôi càng thấy đồng chí giao thông hỏng mắt này đi đường
bước vào, rón rén đến bên giường, vén màn lên, đứng nhìn giỏi hơn mình rất nhiều. Dọc đường, nói chuyện, mới biết
một lát rồi quay ra. Và liên tiếp sau đó, lại có những người anh An trước kia mắt cũng sáng nhưng đã bị mù từ lâu,
khác đẩy cửa buồng vào làm như vậy. Hơi ngạc nhiên, tôi sau một trận đau mắt. Anh có một trí nhớ đặc biệt. Có lần,
gọi đồng chí hội viên vào hỏi: anh vào rừng lấy củi, khi về nhà mới nhớ ra mình đã bỏ
- Tôi ở đây mà đồng chí để nhiều người vào buồng luôn quên con dao; anh quay trở lại rừng và tìm được con dao
luôn như vậy thì làm sao giữ được bí mật? mang về. Anh An kể lại với tôi cuộc đời khổ cực tối tăm
Đồng chí hội viên đáp: của mình sau ngày hỏng mắt; và nói, anh đã tìm lại được
- Các anh, các chị ấy cũng là người trong hội cả thôi. ánh sáng từ khi biết hội, anh tự nguyện sẽ đem cả cuộc đời
Đồng chí “thượng cấp” từ xa đến đây đem ánh sáng cho mình để hiến cho cách mạng. Về sau, tôi biết thêm, anh là
chúng tôi, anh chị em đều mừng rỡ, nên ai cũng xem mặt một hội viên trung kiên hoạt động rất tích cực. Tối hôm
một tí. đó, vừa đi với anh, tôi vừa ngẫm nghĩ về sức mạnh kỳ lạ
Hôm sau, chúng tôi tiếp tục đi Gia Bằng. Trước khi đi, của phong trào cách mạng đã cuốn hút được vào cuộc đấu
tôi nói chuyện với các đồng chí hội viên ở đây, cần chú ý tranh quyết liệt này cả những người như anh An. Hình
giữ bí mật trong mọi công tác của hội. Mặc dầu chỉ trú ảnh đồng chí giao thông mù trong những năm tranh tối
chân tại đây một đêm, nhưng khi đi, cả gia đình đều tỏ vẻ tranh sáng đó, đã gây cho tôi một ấn tượng rất sâu sắc.
quyến luyến. Đêm hôm đó, anh An dẫn tôi đi đến nhà đồng chí Xích
Gia Bằng là một cánh đồng hẹp nằm giữa một vùng Thắng, Bí thư Châu ủy.
núi đá. Tại đây, một người giao thông khác sẽ đưa tôi đi Tôi ở lại nhà đồng chí Xích Thắng một thời gian và mở
nốt đoạn đường cuối cùng trong đêm hôm đó. Khi gặp mấy lớp huấn luyện tại Nguyên Bình trong một hang núi.
đồng chí này, tôi hơi ngạc nhiên vì thấy anh bị mù cả hai Sau mỗi lớp huấn luyện, tôi giúp các đồng chí Châu ủy đặt
mắt. Tên đồng chí đó là An. kế hoạch công tác phát triển và củng cố phong trào.
Năm giờ chiều, đồng chí An đưa tôi ra đi. Đường toàn Theo chương trình đề ra từ nhà, tôi sẽ lên mở tiếp một
57 58