Page 62 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 62

1
 lớp huấn luyện tại vùng đồng bào Mán  trắng. Một buổi   tròn, áo hoa, váy trắng, mặc đẹp như những người đi hội.
 sớm, có đồng chí trên vùng Mán trắng về đón.  Đồng chí   Các chị cũng là những đồng chí được cử đi học. Chúng tôi
 này mặc quần áo chẽn, đầu chít khăn, một con dao rừng   tươi cười gật đầu chào nhau, nhưng đến khi nói chuyện thì
 giắt chéo qua chiếc dây lưng thắt bó lấy người, trông như   không bên nào hiểu. Chiều hôm đó, đồng chí Bình Dương
 một nhà hiệp sĩ thời xưa. Đồng chí Xích Thắng giới thiệu   cũng  tới.  Đồng  chí  Bình  Dương  là  người  châu  Hòa  An,
 với tôi, đó là đồng chí Hồng Trị, một trong hai đảng viên   được cử lên công tác tại vùng này. Anh nói thạo tiếng Tày,
 đầu tiên của Đảng Cộng sản Đông Dương tại khu Thiện   tiếng Kinh, và cũng biết một ít tiếng Mán.
 Thuật,  tức  là  vùng  Mán  trắng.  Đồng  chí  Hồng  Trị  nói   Từ khi đi làm công tác huấn luyện, đã nhiều lần tôi
 bằng tiếng Kinh:   gặp khó khăn về việc giải nghĩa những danh từ mới, nhất
 - Chào đồng chí, đồng chí về thế này thì chúng tôi   là những danh từ về chính trị. Đồng bào phần lớn, lần đầu
 rất hoan nghênh.   làm quen với những danh từ mới này, lại phải nhớ nhiều
 Đồng chí Hồng Trị đưa tôi đi. Đúng là đi theo đường   quá trong một lúc. Chúng tôi đã có kinh nghiệm đem một
 chim  bay.  Vừa  đi  chúng  tôi  vừa  phải  lách  lá  rừng,  phát   số danh từ đặt tên bí danh cho các đồng chí, để học viên dễ
 mây gai để mở đường trên những triền núi đá tai mèo. Mỗi   nhớ.  Từ  đó  đã  xuất  hiện  nhiều  tên  mới:  Minh  Khai,  Ấu

 lần  tôi  hỏi  đi  về  đâu,  thì  đồng  chí  Hồng  Trị  lại  chỉ  một   Triệu,  Đấu  Tranh,  Độc  Lập,  Đề  Thám,  Hồng  Phong…
 ngọn núi cao vòi vọi trước mặt. Buổi trưa, chúng tôi nghỉ   Nhưng ở lớp huấn luyện đầu tiên trên rẻo cao này, thì việc
 chân một lúc tại nhà một đồng chí Mán. Rồi lại tiếp tục leo   giảng bài khó khăn một cách đặc biệt. Đồng chí Hồng Trị
 ngược núi. Vắt nhiều vô kể. Đi miết cho đến chiều, mới hết   biết  tiếng  Kinh  nhưng  chỉ  nói  được  những  tiếng  thông
 triền đá, trước mặt, hiện ra một khu rừng đại ngàn, cây   thường trong sinh hoạt hằng ngày, khi gặp những danh từ
 cối rậm rạp, song mây chằng chịt. Tôi nhìn thấy mấy đồng   chính trị  thì bản thân đồng chí cũng không hiểu. Tôi cố
 bào Mán đang ngồi trong một chiếc lán nhỏ làm bám vào   gắng  tìm  hiểu  tình  hình  áp  bức,  bóc  lột  tại  địa  phương,
 một gốc cây cổ thụ. Đồng chí Hồng Trị nói với tôi, lớp học   một  mặt,  khai  thác  khả  năng  phiên  dịch  của  đồng  chí
 sẽ mở tại đây, và những người ngồi đó là các đồng chí học   Hồng Trị và đồng chí Bình Dương, một mặt, dùng thêm
 viên. Các đồng chí nhìn chúng tôi với vẻ mặt mừng rỡ. Đến   những  hình  vẽ  để  giảng  bài.  Khi  nói  đến  Tây,  Nhật  áp
 lúc  nói  chuyện,  mới  hay  không  đồng  chí  nào  biết  tiếng   bức, bóc lột dân ta, thì tôi vẽ hình thằng Tây, thằng Nhật
 Kinh.  Lát  sau,  lại  có  thêm  mấy  chị  đến,  đầu  vấn  khăn   đánh đập đồng bào, vẽ người dân trên lưng chồng chất sưu
             cao,  thuế  nặng.  Khi  giảng  về  vấn  đề  đoàn  kết  để  đánh
 __________
             Tây, đuổi Nhật thì vẽ người Mán, người Thổ, người Kinh
 1. Tức người Dao.

    59       60
   57   58   59   60   61   62   63   64   65   66   67