Page 119 - 9786045790076
P. 119
SỰ NỖ LỰC TẠO NÊN KỲ TÍCH...
Trong thời đại phân chia giai cấp khắc nghiệt,
kẻ hầu người hạ chắc chắn không xứng đáng với
công việc sáng tác hội hoạ. Nếu bị phát hiện sẽ
bị trừng phạt nghiêm khắc, thậm chí là án tử hình.
Tuy Sebastian rất mong nhận được sự cho phép
của ngài Murillo nhưng lại không dám nói ra.
Một buổi tối, Sebastian bỗng nhiên háo hức lạ
thường, nằm trên giường trằn trọc mãi không ngủ
được. Ba giờ sáng, cậu bật dậy, tự nói một mình:
“Ba tiếng đồng hồ này là của mình, mình sẽ hoàn
thành bức tranh này!”.
Cậu cầm cọ lên, trong giây lát đã chìm đắm
vào thế giới của riêng mình: lúc thì thêm một nét
này, khi thì thêm chấm màu kia, sau đó kết hợp
lại thành một tổng thể màu sắc hài hoà. Bốn tiếng
đồng hồ trôi qua lúc nào không hay biết, ánh
sáng buổi sớm đã chiếu vào ô cửa sổ mà ánh lửa
của ngọn nến vẫn nhảy múa không ngừng. Lúc
này, ngài Murillo đã đứng sau lưng Sebastian từ
rất lâu nhưng ngài chỉ lặng lẽ quan sát những nét
vẽ xuất thần từ ngòi cọ Sebastian chứ không làm
ngắt quãng công việc sáng tác của cậu. Mãi đến
khi hoàn thành nét vẽ cuối cùng thì Sebastian
mới nhận ra chủ nhân đã đứng phía sau mình từ
bao giờ.
Từ đêm hôm ấy về sau trở thành câu chuyện
mà mọi người truyền tai nhau, ai cũng đoán xem
kẻ nô bộc thất lễ này sẽ phải chịu hình phạt gì.
116