Page 34 - 9786045790076
P. 34
Chương I: NỖ LỰC PHẤN ĐẤU TẠO NÊN KỲ TÍCH
Người mẹ kế độc ác coi Lomonosov như cái
gai trong mắt. Bà ta liền nghĩ ra cách bắt cha cậu
dẫn theo cậu đi biển. Người cha không còn cách
nào khác đành dắt theo cậu con trai mới 10 tuổi lên
thuyền ra khơi đánh cá. Một hôm, Lomonosov vừa
nấu canh cá vừa mải suy nghĩ vấn đề trong sách,
hoàn toàn quên mất mình đang làm gì. Hậu quả là
món canh cá đã biến thành món cá cháy! Hai cha
con đành phải ăn nồi cá cháy đen.
Ra khơi được ba ngày, thuyền đi vào vùng biển
động sóng lớn dữ dội. Trời bỗng nổi bão, từng con
sóng lớn cuồn cuộn ập tới, sắp nhấn chìm con
thuyền. Lomonosov nhanh nhẹn cởi giày, thoăn
thoắt trèo lên cột buồm như một chú khỉ, túm chặt
lấy sợi dây buộc buồm vừa bị gió thổi tung. Con
thuyền đã được cứu! Cha thấy sự nhanh trí và dũng
cảm của Lomonosov đã cứu được con thuyền liền
cảm động rơi nước mắt. Cha nói với cậu: “Con trai,
con đã lập công lớn rồi, cha sẽ thưởng cho con một
chiếc áo da! Con thấy thế nào?”.
Lomonosov lễ phép trả lời: “Thưa cha, con
không muốn gì hết ngoài một cuốn sách”.
Cha vui vẻ hỏi: “Con muốn mua sách gì?”.
Lomonosov đáp: “Một cuốn sách chứa đựng
tất cả tri thức, có thể giải thích cho con biết tại
sao những vì sao không rơi xuống, tại sao hết đêm
khuya là đến bình minh...”.
Không ngờ cha lại nói: “Đồ ngốc, chưa cần nói
đến việc trên đời này làm gì có quyển sách nào
31