Page 205 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 205
Phần II: NHÀ LÃNH ĐẠO CÓ TÂM, CÓ TẦM 203
thường xuyên, điều kiện ăn ở thoáng mát, vệ sinh, môi trường
bảo đảm.
Cụ Hoàng Thị Tí, 89 tuổi vẫn còn khá nhanh nhẹn, minh
mẫn kể rằng, cụ vào đây từ ngày đầu thành lập trung tâm
(năm 1992). Khi ấy nhà cửa tuềnh toàng, ngoài sân cỏ mọc lút
đầu gối. Bây giờ trung tâm đã khang trang, 2 người một phòng,
có chăn gối, quạt trần, quần áo được Nhà nước cấp mỗi năm
một bộ sạch sẽ, mới tinh, cơm ngày 3 bữa, ốm có bác sĩ khám
bệnh, cấp thuốc ngay, có các nhân viên hằng ngày thăm hỏi
“U đỡ chưa, chưa đỡ thì tiếp tục uống thuốc, tiêm thuốc, khỏi
thì thôi”. Mọi người ở đây yên tâm lắm, được chăm sóc ăn
ngủ, ốm được chữa bệnh, khi chết được trung tâm tổ chức ma
chay chu đáo.
Cụ Nguyễn Thị Tân vào trung tâm được 5 năm. Cụ tâm
sự: “Tôi đã sống cả thời Pháp thuộc, đã đi nhiều nơi nhưng
chẳng đâu quý người và sống nhân nghĩa như ở nơi này. Tôi
không những có hoàn cảnh khó khăn lại bị huyết áp cao, vết
thương cũ thỉnh thoảng tái phát, nhưng cán bộ của trung tâm
đã tận tình chăm sóc như người thân. Thỉnh thoảng xin phép về
quê thăm người nhà nhưng chẳng khi nào ở quê đến hết phép,
nhớ trung tâm, tôi vội vàng về ngay. Trung tâm đã trở thành
ngôi nhà, thành gia đình của tôi”.
Trung tâm thường xuyên có 4 - 5 cụ ốm liệt giường. Đội
ngũ nhân viên y tế phải trực tiếp chăm sóc, phục vụ tại chỗ từ
ăn, ngủ đến vệ sinh cá nhân. Bác sĩ Trần Thị Hải nói rằng, nhiều
khi với bố mẹ mình, các nhân viên y tế của trung tâm cũng
chưa chăm sóc, lo toan được như thế. Những cụ già bất hạnh ấy
cả cuộc đời và nhất là lúc ốm đau, hấp hối chỉ có các cán bộ,
nhân viên của trung tâm như là những người thân yêu, ruột thịt.
Cháu Nguyễn Thị Bé cùng với anh mình được các mẹ
Nguyễn Thị Hợp và Nguyễn Thị Oanh nuôi dưỡng gần 3 năm qua.