Page 209 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 209
Phần II: NHÀ LÃNH ĐẠO CÓ TÂM, CÓ TẦM 207
Trong tốp khách đi đường đã râm ran truyền tai nhau: “Ông Bí
thư Thành ủy đi xe ôm”, “Ông Ủy viên Bộ Chính trị đi xe ôm”,
“Chỉ thị tiết kiệm của Nhà nước thế mới thiêng chứ”...
Đến đường Hoàng Ngọc Phách rẽ vào một ngõ nhỏ, Quốc
gửi xe máy. Bí thư đứng chờ. Bà giữ xe nghiêng ngó một lát rồi
nhận ra Bí thư. Bà vội bỏ khăn trùm đầu. Bà đi ra chào Bí thư
với nụ cười kính trọng.
- Trời lạnh, bác ngồi đây lộng gió có rét lắm không?
Bí thư đáp lễ bà bằng câu hỏi và cầm lấy bàn tay giá lạnh
của bà.
- Đi làm ngoài này tuy rét, nhưng cũng đủ áo ấm khăn
quàng bác ạ. Do đời sống của dân được nâng lên nhiều, một số
nhà đã có lò sưởi, còn bà con đều có đầy đủ áo ấm, chăn đệm,
mũ đội đầu, khăn quàng đẹp và nước nóng dùng - Bà cười rất
vui - Bác ơi, lớp trẻ nó còn mong trời rét hơn nữa đấy để trưng
diện mốt áo quần đẹp mà...
Tin Bí thư Thành ủy đến khu dân cư lan nhanh. Bà con ra
vẫy tay chào đón ông. Trời rét nhưng nét mặt ai cũng vui tươi,
nụ cười rạng rỡ, nét mặt người dân Thủ đô thời đổi mới.
Nhà bác Trần Hữu Ái ở sâu trong ngõ. Nhà bác là gia đình
lão thành cách mạng. Các cụ sinh thành ra bác là chiến sĩ Xôviết
Nghệ - Tĩnh năm 1930. Bác Ái là cán bộ trong Tổng đội Thanh
niên xung phong ở An toàn khu thời kháng chiến chống Pháp.
Hiện nay bác là Bí thư Chi bộ, Trưởng ban Công tác mặt trận
cụm 8. Lúc ấy, trong nhà các cháu nội ngoại đang quây quần
quanh hai bác. Bác Ái có nếp nhà rất vui là vào những lúc
con cháu sum họp đông, bác thường kể chuyện lịch sử cho các
cháu nghe. Tối hôm kia, bác kể chuyện thời nhà Lý có ông
tướng quân Lý Thường Kiệt đi thăm dân các trại, ấp. Dân ra
đón mừng, ông cúi đầu chào rồi thăm hỏi các cụ già râu bạc
trời cho trăm tuổi trước. Kế đến, ông mới hỏi các vị hương hào