Page 47 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 47
Phần I: MỘT NHÂN CÁCH LỚN 45
trí tuệ, nội dung anh phát biểu hôm trước. Em còn kể cho họ nghe về
năng lực tổng kết hội nghị. Chỉ có 30 phút mà rõ ràng, rành mạch,
khúc chiết, đầy đủ, dễ nhớ. Dư luận chung hôm Hội nghị là tin tưởng
đồng chí Tổng Bí thư (em ngồi trên cùng một linh mục và mấy vị Việt
kiều ở Mỹ, Đức. Họ đặt nhiều câu hỏi về anh, sau khi em phát biểu,
họ phấn khởi lắm).
2. Cán bộ trong trường rất tự hào về anh. Một số thầy cũ của anh
và những thầy cùng thời sinh viên với anh, gặp em bày tỏ tình cảm
rất hồ hởi tự hào về anh pha chút kiêu hãnh về trường. Những người
biết anh về thăm trường trước thềm kỷ niệm 65 năm ngày truyền
thống, lại có dịp khái quát: có 3 đồng chí lãnh đạo cấp cao tới thăm
trường trước Đại hội thì đều trở thành Tổng Bí thư kế nhiệm nhau.
Trước đó, đồng chí Phùng Hữu Phú, nói với em: “Chú phải mời bằng
được anh Cả về dịp 65 năm, chú tự hiểu vì sao”. Tất cả đều là tình
cảm của trí thức trường này đấy anh ạ. Sự kiện anh trở thành Tổng
Bí thư vừa là niềm tự hào của cán bộ, sinh viên nhà trường, vừa là
tạo thêm nguồn lực giáo dục tư tưởng cho cán bộ, sinh viên trường
nữa đấy.
3. Có ý này nữa nhưng xin anh và anh Đông biết thế thôi,
kẻo em mang tiếng làm mất đoàn kết. Mặt trận đoàn kết là hàng đầu.
Số là, hằng năm, cán bộ trẻ Ban Tuyên giáo đều mời em ra quán ăn
tất niên, các cháu có nhiều chuyện về công việc, về chuyện đời nữa.
Họ thông báo: Từ ngày Văn phòng Thành ủy sửa nhà ăn, thì Thường
trực ăn riêng một nơi. Với ngữ điệu tỏ vẻ không ủng hộ. Và phỏng
vấn em luôn: “Theo chú, bác Trọng sao không làm thế ?”. Em nói để
làm công tác tư tưởng: một là điều kiện mặt bằng lúc đó chưa có, hai
là ăn riêng một chỗ như hiện nay có điều kiện bàn việc của Thường
trực, việc nhiều mà. Họ tranh luận: Cả ngày chỉ có lúc đó gần cán bộ
theo nghĩa đời thường để “Hòa nước sông chén rượu ngọt ngào”.