Page 60 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 60
58 TỔNG BÍ THƯ, CHỦ TỊCH NƯỚC NGUYỄN PHÚ TRỌNG...
dài gần 3km toàn đường đất, rất khó đi, nhất là vào những
ngày trời mưa dầm, cậu học trò nhỏ phải cố bấm ngón chân
xuống đường cho khỏi ngã.
Suốt thời gian học lớp 4 cậu chỉ mặc mỗi một bộ quần áo
nâu, không kể đông hay hè. Đó là chiếc áo bà ba xẻ tà, quần
màu nâu, đi chân đất. Cuối năm học, vì trò Trọng là học sinh
xuất sắc, giỏi toàn diện, đứng vị trí thứ nhất nên được báo cáo
điển hình trước toàn trường. Khi biết tin vui đó, cậu lại rất ngại,
khuôn mặt ngây thơ cứ ngẩn ra vì không biết phải nói gì trước
đông đảo thầy cô và các bạn của trường”.
Cô Phúc còn kể, sau khi học xong cấp I (tiểu học) trò
Trọng thi đỗ và lên học Trường cấp II Nguyễn Gia Thiều, trò
vẫn thường cùng anh lớp trưởng Duy đến thăm cô. Sau đó, cô
chuyển nhà đi nơi khác nên hai cô trò mất liên lạc từ đó. Mãi
đến năm 2005, cô Phúc mới có dịp gặp lại người học trò cũ của
mình, khi ấy ông đã là Bí thư Thành ủy Hà Nội và đến thăm cô
vào dịp năm mới.
Thủy chung, nghĩa tình
Chúng tôi có may mắn là được gặp và trò chuyện với khá
nhiều người thân thiết cũng như những người từng làm việc
dưới quyền ông Nguyễn Phú Trọng. Tất cả đều có chung nhận
xét rằng, ông là người thủy chung, nghĩa tình với bạn bè, đồng
chí, đồng đội.
Năm 2011, trong một dịp về công tác tại Trường Trung
học phổ thông Nguyễn Gia Thiều (Hà Nội), nơi Tổng Bí thư
Nguyễn Phú Trọng từng theo học, tình cờ chúng tôi đã được
lãnh đạo nhà trường cho xem cuốn nhật ký của một cựu học sinh
của trường đã hy sinh anh dũng trong cuộc kháng chiến chống
Mỹ, cứu nước. Tên anh là Doãn Duy Lực. Điều thú vị là trong
cuốn nhật ký này có hai bức thư: một bức thư của Doãn Duy Lực