Page 61 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 61
Phần I: MỘT NHÂN CÁCH LỚN 59
gửi cho người bạn thân của mình là Nguyễn Phú Trọng. Bức thư
kia là của Nguyễn Phú Trọng gửi cho Doãn Duy Thế, anh trai
của Doãn Duy Lực.
Lá thư của Doãn Duy Lực gửi Nguyễn Phú Trọng đề ngày
8-6-1964, viết: ”Phú Trọng thân yêu, thương nhớ! Nhìn lại dòng chữ
nét mực còn tươi màu, Lực tưởng tượng lại cả một quá khứ xa xôi mà
trong 6 năm qua chúng ta đã gắn bó, đùm bọc lẫn nhau trong những
giây phút đáng ghi nhớ. Lực muốn lưu lại đây một trang giấy ghi
những ý nghĩ giản dị của Lực đối với Trọng trong những lúc xa nhau
chưa được 1 năm nhỉ. Lực và Trọng đã sống với nhau trong những
năm qua, những ngày ấy đáng nhớ lắm, vì nó là kết tinh của một tình
bạn chân thật, không chút lừa đảo. Mình đã đặt tình bạn ấy cao nhất
song vì điều kiện rất đơn giản của cuộc sống buộc chúng ta phải ly
tán mỗi đứa một phương…”.
Bức thư của Nguyễn Phú Trọng gửi Doãn Duy Thế đề
ngày 1-8-1964. Khi ấy ông Nguyễn Phú Trọng đang là sinh viên
năm thứ 2, Khoa Ngữ văn, Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội
(nay là Trường Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn, Đại học
Quốc gia Hà Nội). Bức thư được viết trên trang giấy lấy từ cuốn
sổ tay, nét chữ nắn nót, nhỏ, đẹp (được ghim vào cuốn nhật ký
của Doãn Duy Lực), viết: ”Anh Thế kính yêu của em! Có lẽ anh hết
sức ngạc nhiên khi nhận được lá thư của đứa em chưa quen biết này.
Em giới thiệu em với anh nhé. Em là Trọng (Nguyễn Phú Trọng) là
người bạn, người đồng chí rất thân thiết của Lực. Hai đứa chúng
em đã quen nhau, đã thân nhau được hơn 6 năm nay, lúc nào cũng kề
vai sát cánh, giúp đỡ nhau, thông cảm hoàn cảnh của nhau và đã coi
nhau như anh em ruột thịt. Hoàn cảnh em cũng tương tự như hoàn
cảnh Lực. Gia đình cũng túng thiếu nghèo đói từ xưa, cuộc đời học
sinh của chúng em cũng gian khổ, vất vả.
Em kém Lực 1 tuổi nhưng có lẽ trông khổ người có đậm hơn
Lực một chút. Hiện nay em có được may mắn là tiếp tục học đại học.