Page 352 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 352

lập, dân chủ, hoà bình, trung lập ở miền Nam, tiến tới thống

                           nhất nước nhà.
                              Phương châm chiến lược của ta trong quá trình tiếp tục thực
                           hiện tổng công kích - tổng khởi nghĩa là: đánh lâu dài, dựa vào

                           sức mình là chính; trên cơ sở đánh lâu dài, phải tập trung nỗ
                           lực cao độ giành thắng lợi quyết định trong thời gian tương đối
                           ngắn, thực hiện càng đánh càng mạnh, tạo thời cơ tiến lên bằng

                           những bước nhảy vọt lớn.
                              Hội nghị Bộ Chính trị và Quân ủy Trung ương thảo luận
                           và nhất trí thông qua báo cáo của các  đồng chí Võ  Nguyên

                           Giáp và  Văn Tiến Dũng;  đồng ý tạo "bước nhảy vọt" trong
                           đông  xuân 1968-1969, với nhận thức rằng tạo  được "bước
                           nhảy vọt" tức là ta giành được thắng lợi quyết định.
                              Tóm tắt cuộc thảo luận, Bí thư thứ nhất Lê Duẩn biểu thị sự

                           phấn khởi khi khẳng định: thắng lợi của hội nghị này là do sự
                           nhất trí trong Quân ủy Trung ương, Bộ Chính trị và các chiến
                           trường. Sự nhất trí đó là sức mạnh. Đồng chí đề nghị cơ quan

                           tham mưu dựa vào ý kiến thảo luận trong hội nghị, viết lại
                           thành nghị quyết của Bộ Chính trị, chú ý phân tích, nhấn mạnh
                           một số điểm trong phương hướng, nhiệm vụ đông xuân 1968-

                           1969. Đồng chí Lê Duẩn nói thêm mấy ý:
                              - Nhiệm vụ  đông xuân 1968-1969 khác  đông xuân 1967-
                           1968 ở chỗ nó được đề ra trên cơ sở ta đã đánh thắng Mỹ khi

                           chúng làm cuộc chiến tranh tổng lực (trừ nguyên tử), trên một
                           diện tích hẹp, với 200 triệu người đánh 30 triệu người Việt Nam
                           mà vẫn  thua. Ta dùng hơn 30  vạn quân  giữ quyền chủ  động
                           tiến công và bao vây 1,2 triệu quân  địch.  Điều  đó nói lên so

                           sánh lực lượng rõ ràng ta mạnh không phải vì số lượng mà là
                           lấy ít thắng nhiều. Ta không tăng thêm số lượng quân nữa, mà



                           350
   347   348   349   350   351   352   353   354   355   356   357