Page 112 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 112

Khăn này thực khăn của ta,    Không ăn thì mới không làm,
 Từ ngày đánh mất xót xa trong lòng.    Có ăn thì phải có làm mà ăn.
 *                                         *
 Khó thay công việc nhà quê,    Khổ như tôi mới là thân khổ
 Quanh năm khó nhọc dám hề khoan thai.   Lên non đốn củi đụng chỗ đốn rồi

 Tháng chạp thì mắc trồng khoai,   Xuống sông gánh nước gặp chỗ cát bồi, sông khô.
 Tháng giêng trồng đậu tháng hai trồng cà.   *
 Tháng ba cày vỡ ruộng ra,   Làm trai phải biết nhiều nghề,
 Tháng tư bắc mạ, thuận hòa mọi nơi.   Để khi lỡ bước khỏi bề gian nan.
 Tháng năm gặt hái vừa rồi,    Bữa mai lên động đốt than,
 Bước sang tháng sáu nước trôi đầy đồng.   Chiều về xuống biển đào hang bắt còng.
 Nhà nhà vợ vợ chồng chồng,                *
 Đi làm ngoài đồng, sá kể sớm trưa...   Làm trai phải biết đủ nghề,
 Tháng sáu, tháng bảy, khi vừa,    Hòng có khi lỡ, thì về mót khoai.
                              Mót được củ chạc, củ chài,
 Vun trồng giống lúa, bỏ chừa cỏ tranh.   Củ giắt lưng khố, củ nhai vào mồm.
 Tháng tám lúa giỗ đã đành,                *
 Tháng mười cắt hái cho nhanh kịp người.   Làng ta phong cảnh hữu tình,
 Khó khăn làm mấy tháng trời,   Dân cư đông đúc như hình con long.
 Lại còn mưa nắng thất thời khổ trông!   Nhờ trời hạ kế sang đông,
 Cắt rồi nộp thuế nhà công,   Làm nghề cày cấy vun trồng tốt tươi.

 Từ rày mới được yên lòng ấm no.
 *                             Vụ năm cho đến vụ mười,
 Khuyên ai chớ ngại nắng mưa,   Trong làng kẻ gái người trai đua nghề.
 Của chồng công vợ, đỉnh chung có ngày.    Trời ra gắng, trời lặn về;
 *                Ngày ngày tháng tháng, nghiệp nghề truân chuyên.
 Khó thì em củi anh than,    Dưới dân họ, trên quan viên,
 Rảnh đường công nợ mới thanh nhàn tấm thân.   Công danh giữ mực cầm quyền cho hay.
 *                             Bây giờ gặp phải hội này,


    109             110
   107   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117