Page 285 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 285
Tuyệt đối chống khuynh hướng chỉ muốn đánh trận lớn mà không
đánh trận nhỏ; đối với các toán quân đi lùng sục, khủng bố, ta
không bố trí trận địa phòng ngự mà phải dùng hình thức nghi
binh, quấy rối, “đánh chim sẻ” , làm cho chúng mất tự do hành
1
động, đi đến đâu cũng bị đánh.
Tiếc rằng, do nhiều nguyên nhân (bám địch không kịp thời,
thông tin chậm, khả năng bộ đội vận động kém, lại thiếu kinh
nghiệm truy kích một kẻ địch khéo nghi binh, đánh lạc hướng trên
từng chặng đường tháo chạy) cho nên trong nhiều trường hợp,
quân ta bỏ lỡ cơ hội truy kích tiêu diệt địch. Trừ một số trận trên
hướng bắc (điển hình là tập kích ở Phủ Thông - cuối tháng 11,
phục kích ở Đèo Giàng - đầu tháng 12) hiệu suất chiến đấu tương
đối tốt, còn các trận đánh trên đường Bình Ca - Đèo Khế, trận
Phan Lương - tả ngạn sông Lô hay phục kích ở Phục Linh, Quán
ông Già, trận đánh quân dù ở Võ Nhai đều đạt kết quả hạn chế.
Ngày 19/12, Chiến dịch Việt Bắc kết thúc đúng vào dịp kỷ
niệm một năm kháng chiến toàn quốc. Ngoài việc chiếm đóng các
thị xã Bắc Kạn, Cao Bằng và một số vị trí trên đường số 3 và số 4,
quân viễn chinh Pháp chịu tổn thất nhiều về người và trang bị
vật chất mà không đạt được bất kỳ mục tiêu chiến lược nào đề ra
cho cuộc hành binh quy mô lớn đầu tiên kể từ ngày trở lại xâm
lược Việt Nam. Ngày 22/12 - ngày kỷ niệm thành lập quân đội -
Tổng Chỉ huy Võ Nguyên Giáp rời Tổng hành dinh sang Tuyên
Quang dự lễ mừng công của quân và dân Việt Bắc. Dưới ánh lửa
của hàng ngàn bó đuốc sáng rực sân vận động thị xã, trước đông
đảo các đơn vị chủ lực, dân quân, du kích, tự vệ vừa lập chiến
công và nhân dân các dân tộc Tuyên Quang, Tổng Chỉ huy đọc
Nhật lệnh tuyên dương công trạng quân và dân Việt Bắc và các
______________
1. Đánh phân tán từng tổ nhỏ hoặc từng người, lúc ẩn lúc hiện nơi
nào có địch.
283