Page 792 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 792
Từ thực tế hai đợt trước, để tạo điều kiện đầy đủ chuyển sang
tổng công kích giành toàn thắng cho chiến dịch, bản báo cáo của
Bộ Chỉ huy chiến dịch nhấn mạnh: “Một vấn đề mấu chốt là phải
nâng cao và giữ vững quyết tâm, triệt để chấp hành mệnh lệnh, ra
sức học tập kinh nghiệm, phát huy ưu điểm, sửa chữa khuyết
điểm, nâng cao tinh thần trách nhiệm, cán bộ phải tự thân đi
xuống đơn vị để kiểm tra đôn đốc”.
Ba ngày hội nghị đã mở ra một hướng đi mới. Nếu toàn bộ chủ
trương tác chiến vừa phổ biến được coi như “một thang thuốc” mà
Bộ Chỉ huy chiến dịch đã bốc trúng (như có cán bộ nói trong hội
nghị), thì một trong mấy “vị thuốc” chủ yếu trong “thang thuốc” đó
là vô hiệu hóa sân bay Mường Thanh. Tuy không còn máy bay hạ
cánh, nhưng sân bay vẫn là một bãi thả dù được bảo vệ, là nơi
hằng ngày tiếp nhận phần lớn đồ tiếp tế và quân tăng viện. Chỉ
huy trưởng đã phân tích cho mọi người thấy phải kiên quyết cắt
vĩnh viễn cái dạ dày của tập đoàn cứ điểm, đánh thẳng vào chỗ yếu
cơ bản nhất của địch.
Ngày 16/4, ông giao cho Bộ Tư lệnh Đại đoàn 308 bản mệnh
lệnh cụ thể về việc này. Mệnh lệnh xác định rõ: Tập trung lực
lượng tiêu diệt cứ điểm 105 (bắc sân bay), giữ cứ điểm đó làm bàn
đạp kiểm soát và phá hoại phần bắc của sân bay địch, đồng thời
dùng lực lượng nhỏ, đánh lấn các cứ điểm 206 và 311A (tây và tây
nam sân bay), tiến tới tiêu diệt hai cứ điểm này. Mệnh lệnh nhấn
mạnh: Trận này rất quan trọng đối với sự phát triển của chiến
dịch, vì vậy đại đoàn phải nhận rõ trách nhiệm, nhất định phải
đánh cho thắng.
Ngày 18 cứ điểm 105 bị xóa sổ, 4 ngày sau đến lượt 206. Cả hai
vị trí đều bị diệt bằng phương pháp đánh lấn. Đêm 22 vị trí 206 bị
một đơn vị của Trung đoàn 36 diệt nhanh gọn tới mức (sau khi bị
bắt làm tù binh), Đờ Caxtơri vẫn cho rằng đây là một trận đánh kỳ lạ,
790