Page 797 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 797
40- CHỌN THỜI CƠ DỨT ĐIỂM
Sau này, qua sách báo của Pháp và phương Tây, ta mới biết
vào những ngày cuối tháng 4 này, do bị quân ta dồn ép quá chặt
trên một diện tích chỉ khoảng 1 km , nên quân Pháp đã ở vào
2
tình thế mà tướng Pháp Đờ Caxtơri thú nhận là “không còn chịu
1
đựng nổi”.
Sân bay bị mất, pháo cao xạ của ta kiểm soát bầu trời, việc tăng
viện tiếp tế trở nên hết sức khó khăn. Toàn tập đoàn cứ điểm chỉ
còn một tiểu đoàn duy nhất được coi là “nguyên vẹn” đang giữ khu
đồi C, đó là Tiểu đoàn dù lê dương 2BEP với quân số chừng 400.
Theo Giuyn Roa, “tất cả các tiểu đoàn đều đã gục, mỗi tiểu đoàn chỉ
còn 1/4 quân số” cho nên không những việc phản kích chiếm lại các
điểm cao đã mất (kể cả cứ điểm 206 xung yếu sát sân bay) không
còn được đặt ra mà sự tồn tại của tập đoàn cứ điểm cũng “không thể
tính bằng tuần nữa mà phải tính bằng ngày”. Tướng Cônhi đã trả
lời Tướng Nava rằng ông ta không thể tiếp tục đưa thêm những đơn
vị quân dù “đi vào chỗ chết”. Ngày 1/5, trong toàn tập đoàn cứ điểm
chỉ còn ba ngày lương thực, 275 viên đạn pháo 155 mm, 14.000 viên
pháo 105 mm và 5.000 viên đạn súng cối 120 mm. Lănggle và Bigia
được lệnh của Đờ Caxtơri củng cố thế phòng ngự, ráng sức chờ các
kế hoạch ứng cứu từ bên ngoài. Trong cuốn Trận Điện Biên Phủ,
Giuyn Roa trích lời Đại tá Lănggle động viên đồng bọn: “Phải giữ
vững. Bên kia họ cũng kiệt quệ như chúng ta rồi”.
Quân Pháp ở Điện Biên Phủ không hề biết rằng, do nhiều lý
do, mọi kế hoạch ứng cứu và giải vây đều không có khả năng biến
______________
1. Cuối tháng 4, viên đại tá chỉ huy tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ
được thăng cấp thiếu tướng, tiếp đến Lănggle, Lalăng được thăng cấp đại
tá, Bigia cấp trung tá.
795