Page 839 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 839
nhân dân Việt Nam là người đánh thắng Mỹ, còn bất kỳ vị tướng
nào dù có công lao đến đâu cũng chỉ là giọt nước trong biển cả. Vị
tướng mà ông Giáp đánh giá cao nhất là tướng nhân dân. Cũng
như Tướng Lơcle nửa thế kỷ trước, Ngài cựu Bộ trưởng Bộ Quốc
phòng Mỹ và các vị khách Hoa Kỳ khó mà hiểu hết được chiều sâu
câu nói của người đối thoại - nhà chính trị lão thành đồng thời
cũng là nhà quân sự số 1 Việt Nam.
II- CÁI “TÔI” TRONG MỐI QUAN HỆ VỚI TẬP THỂ
Trên tờ The Sunday Times Magazine, số ra ngày 12/11/1972,
tác giả James Fox viết: “Sẽ là sai lầm nếu ta tìm cách tách ông (Võ
Nguyên Giáp) ra khỏi khuôn khổ lãnh đạo tập thể”.
Trong suốt cuộc đời cầm quân của mình, ông Giáp luôn tôn
trọng, đề cao và tuân thủ sự lãnh đạo của tập thể Thường vụ (sau
là Bộ Chính trị), của Ban Chấp hành Trung ương, Chính phủ và
Cụ Hồ. Cái “tôi” trong ông là cái “tôi” dĩ công vi thượng, mang hết
tâm trí suy nghĩ và chủ động đề đạt với tập thể lãnh đạo từng chủ
trương chiến lược và khi đã được sự đồng tình của tập thể, cái
“tôi” đó lại đem hết trí tuệ và tài năng, tìm mọi biện pháp để cho
chủ trương chiến lược được thực hiện với kết quả cao nhất. Mỗi
lần phát biểu trước tướng lĩnh và toàn quân, khi nói đến nguyên
nhân thành công của một chủ trương chiến lược, thắng lợi của
một chiến dịch, bao giờ yếu tố lãnh đạo của Trung ương Đảng và
của Cụ Hồ cũng được ông Giáp nêu lên hàng đầu, sau đó mới đến
sự chỉ đạo chỉ huy của tập thể Quân ủy. Trong các báo cáo tổng
kết định kỳ hay sau mỗi chiến dịch không hề thấy cái “tôi” xuất
hiện khi nói về thành tích, kể cả những trường hợp cá nhân ông
dường như là yếu tố quyết định đầu tiên đối với thắng lợi, ví như
837