Page 116 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 116
MỘT CON NGƯỜI, MỘT CUỘC ĐỜI
SÔI NỔI HIẾN DÂNG
PHẠM QUANG NGHỊ*
hân gian có câu “sinh hữu hạn, tử bất kỳ”. Dẫu biết là như thế,
Nnhưng sự ra đi của đồng chí Võ Văn Kiệt - anh Sáu Dân đối
với tất cả mọi người đều quá đỗi bất ngờ. Không một ai có thể ngờ
rằng anh lại ra đi vào lúc sức nghĩ, sức làm việc ở anh vẫn đang căng
tràn và sự nghiệp cách mạng vô cùng gian khổ song rất vẻ vang của
chúng ta đang cần anh có mặt. 1
Chỉ trước đó mấy ngày, anh có mặt ở Thủ đô Hà Nội. Sau khi
gặp anh ở biệt thự số 4 Hồ Tây, nghe anh hỏi han và góp ý cho công
việc của Thủ đô Hà Nội, tôi lại có dịp gặp anh ở Cung Văn hóa Hữu
nghị trong buổi lễ kỷ niệm 118 năm ngày sinh Bác Hồ. Tôi hỏi thăm
sức khỏe, anh cho biết “mấy hôm nay đang bị sốt nhẹ”. Nghe anh nói
vậy, song tôi thấy gương mặt, dáng đi, nụ cười của anh vẫn rạng rỡ,
đôn hậu, thu hút mọi người như mọi khi. Từ anh dường như luôn tỏa
ra một nguồn năng lượng, một bầu nhiệt huyết hết sức dồi dào, một
ham muốn cống hiến sục sôi và luôn luôn trăn trở, tìm tòi, đổi mới,
muốn ngày hôm nay phải hơn, phải khác ngày hôm qua, và ngày
mai, ngày kia phải thực sự là những ngày mới. Với ai khác thì tôi
không thật rõ. Nhưng với đồng chí Võ Văn Kiệt, với anh Sáu Dân,
thì điều đó là hiển nhiên, không cần phải chứng minh.
* Nguyên Ủy viên Bộ Chính trị, nguyên Bí thư Thành ủy Hà Nội.
114