Page 140 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 140
một số cơ quan của Chính phủ. Anh đã đồng ý cho xây một sân quần
vợt trong khuôn viên của Văn phòng Chính phủ. Ở đây anh không
còn là Thủ tướng nữa mà là một vận động viên chơi và vui với anh
em rất tự nhiên. Hồi đầu cũng có một số đồng chí không đồng tình,
cho rằng Thủ tướng “vui vẻ” quá. Anh thì nói rằng: ai cũng phải làm
việc hết mình và sống một cách bình thường. Tôi tán thành quan
niệm ấy. Trong một vài hội nghị quốc tế cấp cao mà tôi được dự, tôi
đã thấy nhiều vị thủ tướng cùng các nhà khoa học, các nhà kinh
doanh ngồi uống bia ở quán nước của hội nghị, nói chuyện vui vẻ với
nhau như bạn bè.
Anh Kiệt có một số quan điểm đặc sắc ít thấy ở các nhà lãnh
đạo cấp cao là am hiểu khá sâu về các vấn đề văn hóa, văn học
nghệ thuật, mặc dù vốn học vấn của anh không cao, anh ít hoạt
động trong lĩnh vực văn hóa. Anh giao tiếp rất nhiều với các nhà
văn, nhà báo, các nghệ sĩ, ngay khi anh còn là lãnh đạo Thành phố
Hồ Chí Minh. Không chỉ gặp gỡ trong các cuộc họp mà anh thường
đến thăm nhiều người tại nhà riêng của các vị ấy và mời anh chị em
đến nhà riêng của anh tại Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh để nói
chuyện lâu. Tôi gặp nhiều văn nghệ sĩ ở cả Bắc, Trung, Nam, thấy
họ ca ngợi chú Sáu Dân hiểu rõ về văn học, nghệ thuật, tôn trọng
và thân mật với văn nghệ sĩ. Nhiều người tỏ ra tự hào đã được trò
chuyện với Thủ tướng Võ Văn Kiệt, đã được Thủ tướng mời đến trao
đổi ý kiến tại nhà riêng.
Trong nhiệm kỳ Chính phủ mà anh Kiệt làm Thủ tướng, Chính
phủ đã ban hành nhiều quyết định về cơ chế, chính sách phát triển
văn hóa, mở rộng giao lưu văn hóa với các nước, bảo vệ văn hóa dân
tộc, hỗ trợ đặc biệt cho các đoàn nghệ thuật sân khấu cổ truyền
Việt Nam, cho các nhạc viện và đoàn nhạc giao hưởng, cho các hãng
phim, xưởng phim lúc đó đang gặp khó khăn.
Theo cảm nghĩ của tôi, về phong cách sống và làm việc, đồng chí
Võ Văn Kiệt là một học trò tốt của Chủ tịch Hồ Chí Minh.
138