Page 143 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 143
Tôi lập tức gọi điện xin ý kiến anh Sáu, anh chỉ thị cho tôi cứ nhận
lời, anh sẽ thu xếp thủ tục nội bộ sau.
Cũng vào đầu năm 90 thế kỷ XX, ta đã tính đến việc gia nhập
ASEAN và giữa những năm 90 đã xuất hiện những tín hiệu từ các
nước thành viên sẵn sàng kết nạp nước ta vào Hiệp hội. Sau khi xin
ý kiến các đồng chí lãnh đạo chủ chốt của Đảng và Nhà nước ngoài
Hà Nội, tôi bay vào Thành phố Hồ Chí Minh để xin ý kiến anh Sáu
đang họp ở trong đó. Bước vào sảnh Ủy ban thành phố, tôi nhờ anh
em vào báo cáo anh Sáu tôi có việc quan trọng cần xin ý kiến gấp.
Một lúc sau anh Sáu bước ra và hỏi: Có việc gì gấp “dậy”? Nghe tôi
trình bày đầu đuôi, anh nói: tôi đã có ý kiến từ lâu rồi, còn đắn đo gì
nữa, nếu không sẽ bỏ lỡ cơ hội!
Năm 2000, sau khi được cử sang làm Bộ trưởng Thương mại,
một trong những việc tôi phải tiến hành là làm thế nào để sớm ký
Hiệp định thương mại song phương với Hoa Kỳ nhằm mở ra một
thị trường có dung lượng lớn nhất thế giới. Thực ra, cuộc đàm phán
đã hoàn tất vào năm trước song ngay trước khi Hiệp định được ký ở
Auckland (Niu Dilân) nhân dịp Hội nghị cấp cao APEC họp thì đã
bị hoãn lại do còn có sự băn khoăn về một số điểm. Nay tôi phải đàm
phán tiếp để giải quyết nốt những điểm đó và ký Hiệp định. Trước
khi khăn gói lên đường sang Oasinhtơn, đương nhiên tôi phải xin
ý kiến lãnh đạo. Anh Lê Khả Phiêu, lúc này đã là Tổng Bí thư yêu
cầu tôi xin thêm ý kiến các đồng chí Cố vấn Ban Chấp hành Trung
ương Đỗ Mười, Lê Đức Anh và Võ Văn Kiệt. Khi gặp anh Sáu, tôi
định trình bày các phương án cụ thể để giải quyết từng điểm còn lại
thì anh ngắt lời nói: tôi chỉ muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của
Hiệp định này đối với quan hệ quốc tế của nước ta và việc mở rộng
thị trường, thúc đẩy phát triển kinh tế, còn những điểm cụ thể các
anh tự lo liệu rồi xin ý kiến quyết định của Thủ tướng Chính phủ.
Đó là vài việc “đại sự quốc gia”, còn ngay cả các vấn đề cụ thể,
anh Sáu cũng có những quyết định rất độc đáo. Tôi nhớ khi anh Sáu
141