Page 256 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 256
công khai. Danh xưng cơ quan của Đảng, từ tỉnh đến huyện, vì
vậy cũng được lấy nhiều tên gọi khác nhau. Cơ quan của Đảng bộ
Đảng Cộng sản tỉnh Rạch Giá gọi là “Cứu quốc Hội”... Đại hội này
là “cuộc Đại biểu hội nghị của Cứu quốc Hội tỉnh Rạch Giá”. Đây
cũng là Đại hội lần đầu tiên của Đảng bộ tỉnh Rạch Giá kể từ ngày
tỉnh có tổ chức đảng.
Bấy giờ, ông Nguyễn Thành Nhơn (Năm Nhơn) là Chủ tịch Ủy
ban kháng chiến - hành chánh tỉnh Rạch Giá. Tỉnh ủy dự kiến Đại
hội kỳ này sẽ bầu ông Nhơn tiếp tục làm Chủ tịch, còn ông Kiệt làm
Bí thư Tỉnh ủy. Khi đem ra bàn, ông Kiệt nói rằng, mình học hành
không bao nhiêu, lãnh trách nhiệm lớn quá e sẽ gặp khó khăn cho
tập thể và công việc chung; trong khi đó trong Đảng bộ, trong cấp ủy
các cấp số cán bộ, đảng viên trí thức “Tây học” rất nhiều... Ông giới
thiệu và đề nghị nên để ông Nhơn làm Bí thư thì “thuận” hơn, vì ông
Nhơn học hành giỏi giang, quá trình hoạt động, công tác đã chứng tỏ
được là người cán bộ có năng lực, đạo đức, gương mẫu, lại nói tiếng
Tây... “ra lỗ mũi”. Ông Nhơn thì cho rằng, trong Tỉnh ủy hiện thời,
ông Kiệt là thành phần cơ bản, là cán bộ tiền khởi nghĩa (tham gia
từ Nam Kỳ khởi nghĩa), là Tỉnh ủy viên lớp đầu của tỉnh Rạch Giá,
có quá trình cách mạng kiên cường, tư cách cá nhân, uy tín lãnh
đạo cao... nếu làm Bí thư Tỉnh ủy thì không có gì phải bàn cãi! Các
đồng chí trong Tỉnh ủy như Nguyễn Thanh Danh, Trần Văn Hinh,
Phạm Xuân Hòa, Trần Hữu Phước cũng nói thêm vào. Bị các đồng
chí ép quá, ông Kiệt vừa tìm cách từ chối, vừa khóc. Cuối cùng thì
cũng thỏa hiệp được một phương án. Vậy là, sau đó Đại hội đã thống
nhất bầu ông Nhơn làm Bí thư Tỉnh ủy (kiêm luôn Chủ tịch Ủy ban
kháng chiến - hành chánh tỉnh), ông Kiệt làm Phó Bí thư Tỉnh ủy...
Khi bị “dồn ép”, ai cũng phải tìm cách “chống trả”. Không được
thì nóng nảy, bực bội, đổ quạu; yếu thế quá thì... cũng có thể khóc, là
chuyện bình thường! Nhưng ở chuyện bị ép... làm lãnh đạo mà khóc
254