Page 273 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 273

không thể để các trung đoàn chủ lực ăn mặc như thế. Ban Thường

            vụ Khu ủy chấp nhận ý kiến anh. Khi các trung đoàn chủ lực được
            trang bị chính quy, chỉnh tề, quân phong, quân kỷ được tăng cường
            rõ rệt.
                Vấn đề thứ ba là đối với anh chị em làm công tác báo chí, văn

            nghệ, đối với các đoàn văn công.
                Sau Tết Mậu Thân 1968, địch ra sức bình định lấn chiếm, vùng
            giải phóng khu Tây Nam Bộ bị thu hẹp, kinh phí cho các ngành hết
            sức khó khăn. Thường vụ Khu ủy Tây Nam Bộ có chủ trương “xếp
            gọn” các đoàn văn công lại. Đời sống vật chất đã kham khổ, đời sống

            tinh thần lúc bấy giờ lại thiếu thốn. Qua thời gian nghiên cứu tình
            hình T3, đồng chí Võ Văn Kiệt lại đặt vấn đề khôi phục đoàn văn
            công khu và các đoàn văn công các tỉnh.
                Chấp nhận ý kiến của anh, Thường vụ Khu ủy và Ban Tuyên
            huấn khu cho dựng lại các đoàn văn công, mua sắm phông, màn,

            trang thiết bị, máy móc. Một số vở diễn cải lương, kịch nói, ca múa
            nhạc được dàn dựng. Đồng chí Võ Văn Kiệt đến trực tiếp đóng góp
            ý kiến cho một số đoàn. Các đoàn lại bung ra đi phục vụ đồng bào
            và các đơn vị vũ trang trong khu. Có lần văn công khu diễn ở rừng
            đước, anh em chỉ dựng được một sâu khấu, chung quanh là nước và

            bãi sinh lầy. Đồng bào, bộ đội bơi xuồng tới ngồi xem. Có người đứng
            dưới bùn, nước ngập tới đầu gối mà vẫn xem đến khuya.
                Anh hỏi các đồng chí trong Khu ủy: “Liệu chúng ta tập hợp dân
            để nghe nói một vấn đề quan trọng nào đó, họ có chịu khó đến nghe

            đông như vậy không?”.
                Có một kỷ niệm khó quên. Khi ấy Thường vụ Khu ủy dời về
            rừng đước Năm Căn. Anh Tám Thuận cho mời một số anh em cán bộ
            báo chí, văn nghệ đến chơi. Tôi, anh Út Triều, Nguyễn Bá, Lê Chí,
            Nguyễn Linh vào tận nơi anh làm việc. Buổi sáng hôm ấy anh dành

            trọn thời gian tiếp chúng tôi. Anh khích lệ chúng tôi sáng tác. Anh
            nói: Những bài báo hay, những tác phẩm văn nghệ cách mạng hay

                                                                             271
   268   269   270   271   272   273   274   275   276   277   278