Page 278 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 278
Bản lĩnh, trí tuệ, vai trò của người cán bộ, đảng viên được thể hiện
rõ nét nhất, đầy đủ nhất chính là thời điểm nhiệm vụ khó khăn, thử
thách lớn nhất, khốc liệt nhất của cách mạng. Ở Quân khu 9 thời
điểm này là như vậy.
Qua trao đổi với đồng chí Lê Đức Anh, đồng chí Võ Văn Kiệt đã
có sự thống nhất về nhận định tình hình: năm 1969, quân khu đạt
được một số thắng lợi quân sự, nhưng không đạt được ý định, mục
tiêu nhiệm vụ trên giao về Tổng công kích và tổng khởi nghĩa . Đây
1
là năm quân khu bước vào thời kỳ khó khăn, nghiệt ngã nhất. Đứng
trước thử thách lớn lao này, quân, dân Quân khu 9 về cơ bản vẫn giữ
trọn niềm tin vào sự nghiệp cách mạng, tiềm lực cách mạng. Đây là
nguồn sức mạnh to lớn để khi cần Đảng phát động, tổ chức, hướng
dẫn hành động. Khó khăn lúc này của quân khu tuy lớn, song không
thể lớn hơn giai đoạn “chiến tranh cục bộ”. Sau Mậu Thân, kẻ thù đã
xuống thang; đối với ta, muốn giành thắng lợi to lớn, kết thúc cuộc
chiến thì toàn quân, toàn dân phải vươn lên, gắng sức gấp năm, gấp
mười lần. Tại buổi trao đổi này, hai ông đã nhanh chóng thống nhất:
Giải pháp đầu tiên là củng cố về Đảng, kiện toàn hệ thống tổ chức,
tăng cường sự lãnh đạo của Đảng; bảo đảm sự đoàn kết thống nhất
vững chắc trong lãnh đạo, nhân tố hàng đầu tạo nên sự chuyển biến
của tình hình. Giải pháp thứ hai các ông cho rằng phải củng cố,
khôi phục lại lực lượng chính trị và hệ thống chính trị. Vì chỉ có lực
lượng chính trị mạnh (lực lượng này đang tiềm ẩn trong dân) mới có
cơ sở và điều kiện kiện toàn hệ thống chính trị và tạo nên nguồn lực
mạnh xây dựng, phát triển lực lượng vũ trang ba thứ quân.
Từ cuộc trao đổi tâm đầu ý hợp này, đồng chí Võ Văn Kiệt đã
triệu tập hội nghị Khu ủy ngay sau đó. Sau khi thống nhất cao với
nhận định, đánh giá của hai đồng chí Tư lệnh và Chính ủy, Khu ủy
tập trung bàn các giải pháp, trong đó nhấn mạnh giải pháp: “lực
lượng vũ trang phải trụ lại và đánh mở ra”. Sau này suy nghĩ và nhớ
1. Sau này ta gọi là Tổng tiến công và nổi dậy (T.G).
276