Page 688 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 688
Tôi mừng ra mặt, cám ơn anh Sáu, nói thật lâu nay cũng sợ, sợ
đủ thứ, nhưng trong lòng nghĩ cũng chín chắn mới dám nói. Nhất
là những công việc lớn lao mà anh tin, gợi ý. Có thể không thành
nhưng ý tốt lành hy vọng còn đọng lại.
Như được chắp cánh tôi gõ cửa kiến trúc sư Vũ Đại Hải, họa sĩ
Hoài Hương, mời anh Trịnh Công Sơn cùng đứng tên trong đồ án,
dù chỉ là ý tưởng... Các anh mỗi người một ý, tuy chưa đạt kết quả
nhưng dẫu sao, ý ban đầu tôi đã nhờ họa sĩ Hoài Hương cùng nhóm
đẩy lên thành phương án 3D. Tôi lên mô hình lập hồ sơ trước khi
trình bày chính thức với anh Sáu.
Tôi lên mô hình bằng chất liệu poli trong suốt như thủy tinh,
chụp ảnh, viết thuyết minh, thành lập hồ sơ rất tươm tất. Thế nhưng
vẫn chưa đủ lòng tin nên đã gõ cửa, gõ mắt, gõ lòng nhà văn Nguyễn
Quang Sáng, các họa sĩ Tôn Thất Văn, Hồ Hoàng Đài, Hồ Hữu Thủ,
Khưu Đức... Kiến trúc sư Phạm Việt Nam từ Pháp về hứng thú
ngứa tay vẽ thêm những nét tôn tạo thành công trình có nhiều chức
năng vẫn giữ hình khối và chất liệu của tác giả, nhà điêu khắc Vĩnh
Phương, Việt kiều từ Hà Lan về cũng cổ vũ tôi rất nhiều.
Với những khích lệ chân tình, tôi điều chỉnh phương án nhờ
anh Trịnh Công Sơn thử mời anh Sáu đến nhà, để xem tấm lòng và
cách ứng xử của một nhà lãnh đạo... Cách một ngày sau nhận tin
anh Sáu sẽ đến tận nhà ở làng hoa Gò Vấp để nghe tác giả trình
bày, quá gấp không mời hết các anh trong nhóm chỉ có Hoài Hương
và tôi tiếp. Sau đó toàn bộ hồ sơ giao đến tận nhà để anh Sáu có dịp
tham khảo.
Không ít lời qua tiếng lại về cách nhìn “biểu tượng thống nhất”
hay “tượng đài chiến thắng” kể cả tác giả là ai, chất liệu thủy tinh
bụi ai rửa, dễ vỡ, lịch sử chỉ có vậy thôi sao...?
Cứ mỗi lần có ai đặt vấn đề, anh Sáu luôn chia sẻ, an ủi, kể cả
bào chữa. Và mãi sau hơn 10 năm, vào tháng 8/2007, anh gọi tôi đến
686