Page 691 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 691
nhiệt hoan nghênh, gây được tiếng vang trên cả nước. Cũng trong
thời gian này, anh Sáu chủ trương cho ra đời Tiếng cười sân khấu
làm cho đời sống tinh thần thành phố mang tên Bác Hồ sôi động hẳn
lên. Nhiều danh hài của sân khấu cải lương thời trước, tuy tuổi cao
sức yếu như anh Ba Vân và các anh khác đều hăng hái tham gia,
làm cho Liên hoan tiếng cười sân khấu được quần chúng khán giả
yêu mến, những người làm nghệ thuật sân khấu hết sức phấn khởi,
vui vẻ, quên đi những khó khăn cực nhọc trong cuộc sống hồi đó.
Sau khi anh Sáu ra công tác ở Trung ương, nhưng Tiếng cười
sân khấu của anh để lại, đã thành nếp sống tinh thần quen thuộc
của nhân dân, và thành phố đã tổ chức hai lần Liên hoan sân khấu
hài thành phố và Danh hài được yêu thích nhất đã tạo được những
tên tuổi cho thế hệ sau như Bảo Quốc, Hồng Vân, Quốc Hòa, Kim
Ngọc, Ngọc Giàu, Hồng Nga, Bảo Chung và các em, các cháu khác.
Hạt giống hài của anh Sáu gieo, đã đơm hoa kết trái trên thành phố
mang tên Bác.
Cuộc đời của nghệ sĩ sân khấu cải lương trước đây là cuộc đời
“gạo chợ nước sông”, rày đây mai đó, gần như không có định cư
nơi nào. “Người về rũ áo lau son phấn./Bỏ cả vinh quang lẫn đoạn
trường” như hai câu thơ của anh Sỹ Tiến viết lúc trước nói lên điều
đó. Lúc trở về già, phần lớn nghệ sĩ và những người làm sân khấu
như hậu đài, nhắc tuồng, v.v. thường sống neo đơn vất vả, không nơi
nương tựa... Chính vì thông cảm cảnh sống nghệ sĩ lúc cuối đời thiếu
một mái ấm tình thương đó, tôi mới mạnh dạn đề xuất với anh Sáu
làm sao cho có Nhà dưỡng lão nghệ sĩ, và thật hết sức vui mừng khi
đề xuất này được anh Sáu quan tâm giúp đỡ - cũng như được các cấp
chính quyền thành phố ủng hộ - nên mới có khu dưỡng lão khang
trang như ngày nay ở Thành phố Hồ Chí Minh. Ơn nghĩa đó làm sao
giới nghệ sĩ thành phố quên được!
Còn riêng đối với cá nhân tôi, tôi mang ơn anh Sáu nhiều lắm.
Bao lần gặp hoàn cảnh khó khăn, tôi đều được anh Sáu tận tình
689