Page 365 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 365
XÀI SANG 363
đối với họ chẳng nghĩa lý gì, xoàng họ cũng phải dùng những
thứ “đặc sản” khó kiếm...
Sống sang, ăn sang, tiêu sang, chơi sang đang thành cái
mốt của không ít người. Kẻ lắm tiền đã vậy, người ít tiền cũng
cố đua đòi, tập tọng “học làm sang”. Người ta ganh đua nhau,
chỉ sợ mình mang tiếng là hèn kém, là “không chịu chơi”,
là “tẩm”.
Cái bệnh sĩ diện, thích chơi sang lây lan vào cả một số cơ
quan, đơn vị hành chính. Không ít nơi chạy vạy cố xây cho
được những trụ sở sang trọng, nhà văn hóa kiểu cách, cửa
hàng diêm dúa, lộng lẫy... tốn rất nhiều tiền, nhưng dường
như chỉ để phô trương, hiệu quả sử dụng rất kém. Trong khi
Nhà nước còn thiếu ngoại tệ để mua vật tư, nguyên liệu, phân
bón, thuốc trừ sâu... những thứ thiết yếu phục vụ sản xuất, thì
có cơ quan vẫn cứ dùng ngoại tệ, kể cả ngoại tệ mạnh, để mua
sắm những thứ hàng tiêu dùng cao cấp chưa thật cần thiết,
hoặc những hàng xa xỉ, không phù hợp với điều kiện và túi
tiền của mình.
Hiện tượng dùng tiền của công để quà cáp biếu xén cho
nhau, liên hoan chè chén, chiêu đãi, thù tiếp lẫn nhau, xảy ra
khá phổ biến. Có những ông giám đốc, những vị thủ trưởng
quanh năm mùa nào thức ấy, được người cấp dưới biếu quà,
gửi tặng phẩm một cách trọng thị. Thôi thì ngày Tết, ngày lễ,
ngày kỷ niệm thành lập xí nghiệp, thành lập ngành, mừng hoàn
thành kế hoạch sản xuất, mừng khánh thành một ngôi nhà mới
dựng, một công trình mới xây... cứ mỗi dịp lại một món quà có
giá. Nạn ăn uống chè chén khá lu bù. Báo Nhân Dân, ngày
18-8-1987, cho biết, chỉ tính riêng sáu khách sạn ở tỉnh H., trong
sáu tháng đầu năm đã có 166 bữa tiệc hội nghị, chi ăn mỗi