Page 140 - 9786045773079
P. 140

- Dạ thưa Bác, cháu vừa tròn một tuổi ạ!
 Bác động viên:
 - Chú đi bộ đội, thím một mình vừa nuôi bé, vừa
 sản xuất và công tác, vất vả lắm. Thím cố gắng
 chăm sóc cháu và thi đua làm lụng, không lâu nữa   THĂM TRẠI TRẺ MỒ CÔI BẢO ANH
 nước nhà yên hàn, chú ấy sẽ về.
 Rồi Bác xoa đầu em bé mà bảo:
 - Cháu ăn no, chơi ngoan, chóng lớn để giúp mẹ   S au Cách mạng Tháng Tám, Hà Nội có một trại

 và chờ bố về nhé!    trẻ mồ côi đặt tại phố Hàng Đẫy (nay là phố
 Rồi Bác nói với mấy người cùng đi:    Nguyễn Thái Học). Nơi đó vốn là cơ sở của Cô nhi
 - Đất nước còn giặc thì cả dân tộc, nhất là phụ   viện Bảo Anh trước kia. Khi Nhật đảo chính Pháp
 nữ và thiếu nhi còn phải chịu thiệt thòi nhiều.   (9/3/1945), lại gặp nạn đói nên người ta bỏ hoang.
 Đoạn, đoàn người lại tiếp tục cuộc hành trình.   Rồi nước nhà được độc lập, một số thầy thuốc, văn
 Và người mẹ trẻ như được tiếp thêm sức mạnh. Chị   sĩ, trí thức xin phép Chính phủ cho nhận các trẻ mồ
 ôm chặt con vào lòng, mắt dõi theo đoàn cán bộ tới   côi, lang thang cơ nhỡ về đấy nuôi dạy và vẫn lấy
 lúc khuất hẳn sau rặng cây xanh...   tên là trại Bảo Anh.
                     Theo ông Nguyễn Khắc Kỳ, một trong những
                 người lập ra Hội Bảo Anh kể lại thì vào một ngày

                 trung tuần Trung thu năm 1945, Bác Hồ đã đến
                 thăm trại.
                     Không tả xiết những nỗi vui mừng của các cán
                 bộ phụ trách trại lúc bấy giờ.
                     Bác đến vào lúc sau 11 giờ. Các em đang ngủ giờ
                 trưa. Ông Kỳ định cho thức cả dậy để chào khách
                 quý, nhưng Bác trao quà và bảo cứ để thế cho các
                 cháu nghỉ.
                     Rồi Bác đi thăm trại, đến lớp dạy văn hóa, nơi

                 học nghề, nhà bếp, phòng ăn và trạm xá... Bác khen

    137          138
   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144   145