Page 142 - 9786045773079
P. 142

các cô, chú phụ trách trại đã có nhiều cố gắng. Cuối
 cùng Bác dừng chân ở hiên nhà, đứng nhìn ra bãi
 cỏ rộng ở trong khu vực trại rồi nói: Chỗ này nên
 làm thành vườn rau để cải thiện cho các cháu.
 Hơn bốn tháng sau thì  đến Tết Nguyên  Đán,
 Bác lại tới thăm trại và mang đến tặng các cháu   THĂM TRẠI THIẾU NHI Ở VIỆT BẮC
 nhiều bánh chưng, cam, mứt, kẹo...
 Lần này Bác đến vào trước buổi ăn trưa. Bác

 xuống nhà bếp xem từng suất cơm và thức ăn của   T ừ cuối tháng 7/1947, thực dân  Pháp  đánh
 các cháu. Thấy tươm tất, sạch sẽ, Bác vui lòng lắm.   lan thêm ra nhiều nơi và thực hiện những
 Và Bác không quên nhìn ra bãi cỏ hôm nào. Thấy   cuộc càn quét tàn bạo. Nhiều em bé từ đồng bằng
 nó đã thành một vườn rau rộng ở giữa có ngôi nhà   phải chạy lên tận vùng Phú Thọ. Một số phải vào
 lá nho nhỏ cho những người làm vườn nghỉ khi họ   trú trong  các khu nhà thờ  đạo hoặc các  đình
 cần ở lại. Bác cười thanh thản và nói: Tôi cũng chỉ   chùa, chịu  đói, chịu  rét. Bác Hồ  đọc báo,  biết
 mong khi già, về nghỉ thì có được ngôi nhà nhỏ và   chuyện liền bảo một số cán bộ phân công nhau
 một mảnh vườn như thế.    đi đón các em. Sau một thời gian nỗ lực tìm kiếm,
 Bác hỏi thăm các cô, chú phụ trách và khen: Các   đoàn cán bộ đã đưa được về cơ quan 35 em. Trong
 cô, chú vừa đi làm vừa dành thời gian tới đây giúp các   đó có 10 em gái và 6 em chưa đầy 6 tuổi, đi đường
 cháu như thế là rất tốt. Hiện nay, nước nhà mới được   còn phải cõng.

 độc lập, đồng bào còn nhiều khó khăn. Bác mong các   Trong thời gian ấy, có thêm sự góp sức của đồng
 cô, các chú vận động thêm nhiều người cùng tham gia   bào  địa phương, cơ quan  đã dựng lán trại, bắc
 làm việc thiện như thế này.    giường tre đủ chỗ cho các em nghỉ ngơi, học tập.
 Từ trại Bảo Anh ngày ấy, các em đều đã trưởng   Trại  đặt  ở dưới chân  đèo De thuộc tỉnh Thái
 thành và cùng góp sức của mình vào công việc bảo   Nguyên. Ở bên kia đèo là đất Tuyên Quang. Các
 vệ và dựng xây đất nước. Họ luôn mang trong tâm   cán bộ trong cơ quan bớt khẩu phần ăn từng bữa
 tưởng niềm tự hào là trại trẻ mồ côi nơi nuôi mình   rồi tăng gia sản xuất thêm, những em lớn cũng
 lớn lên, ngày ấy đã nhiều lần được Bác Hồ đến thăm.   tham gia trồng trọt, chăn nuôi no đói có nhau, tất
                 cả cùng tự túc lấy cuộc sống.

    139          140
   137   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147