Page 146 - 9786045773079
P. 146
thì nhớ. Muốn thế, các cô, các chú phải thực sự là
những người bố, người mẹ thật gương mẫu.
Sau đó, Bác nhìn lại vườn rau và vạt mía xanh
tốt mà các em đã góp sức cùng chăm sóc rồi gặp tập
thể trại. Bác khen các em đã có tham gia lao động,
sản xuất như vậy là rất tốt. Bác khuyên thêm là SỢ CÁC CHÁU BÉ BỊ LẠC
các em phải giữ gìn vệ sinh thật sạch sẽ, phải chơi
ngoan, chăm học và đùm bọc, thương yêu lẫn nhau.
hà thơ Tú Mỡ nhớ lại trong dịp Đại hội chiến
Dịp Tết Bính Ngọ (1966), Bác đến thăm trại N
Kim Đồng một lần nữa. sĩ Thi đua toàn quốc họp tại Việt Bắc (1952)
Sau 9 năm, từng ngày cả trại cùng vâng theo lời có một đêm chiếu bóng, bà con cùng các cháu nhỏ ở
Bác nên đã làm được biết bao nhiêu việc tốt. Và trại nhiều làng, bản từ xa cùng tới xem. Khi buổi chiếu
cũng đã có nhiều thay đổi. Nhiều cán bộ, công nhân kết thúc, mọi người đứng dậy ra về. Sợ lúc không
viên ở đây đã nghỉ hưu, nhất là nhiều lớp trại viên còn ánh điện nữa và đám đông sẽ không khỏi chen
đã trưởng thành đi làm công nhân, cán bộ có năng lấn, í ới gọi nhau thì khó khăn cho các em nhỏ nên
lực và nhiệt tâm góp phần phục vụ đất nước. Bác Hồ vội đứng lên đưa tay ra hiệu rồi nói to: Hãy
khoan đã, để cho các cháu bé ra trước, kẻo lộn xộn,
các cháu sẽ lạc đấy!
Kể xong chuyện đó, nhà thơ thốt lên: Chao ôi, óc
sáng suốt của Bác thật lạ kỳ! Bác chăm lo hàng vạn
việc lớn mà không quên sót một việc nhỏ khi những
người khác thường không nghĩ tới. Có ai chú ý chăm
sóc các cháu nhi đồng bằng Bác Hồ Chí Minh!
Bác không hề muốn các em còn quá nhỏ mà phải
xa cha mẹ, xa quê.
Nói đến đây ta nhớ lại sau vài chục năm bôn ba
nước ngoài đến khi sang Thái Lan công tác, một
hôm nghỉ tại một làng của bà con Việt kiều, Bác
143 144