Page 159 - 9786045773079
P. 159

Cùng với đoàn khách, Bác ngồi lên ghế, bế Hiệp vào
                 lòng rồi cùng chụp hình. Sau  đó bức  ảnh  được
                 phóng to và treo lên giữa nhà Hiệp tại Hà Nội.
                     Bữa ấy Bác cho Hiệp những hoa hồng, hoa cúc
                 và bỏ nhiều kẹo vào hai túi của em. Bác hỏi tuổi của
                 Liên Hiệp rồi bảo:                                                                   BÁC CHỈ MUỐN CÁC CHÁU HỌC H NH,
                     - Các cháu ở bên đó ít được học. Bây giờ về nước,                                     LỚN LÊN XÂY DỰNG ĐẤT NƯỚC
                 các cháu tha hồ học, phải cố gắng học cho giỏi để rồi

                 góp phần xây dựng nước nhà.
                     Quê hương và Tổ quốc của bé Nguyễn Thị Liên                                      S   au chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ (1954),
                 Hiệp thật bao la và ấm áp vì ở đấy em có đồng bào                                        trên đường công tác, Bác ghé thăm một làng
                 ruột thịt, có Bác Hồ kính yêu...                                                     nhỏ, xưa thuộc vùng địch hậu. Đồng bào già trẻ, gái
                                                                                                      trai mừng vui ùa ra đón Bác. Bác thăm hỏi, chuyện
                                                                                                      trò với mọi người và chia kẹo cho các em nhỏ đứng
                                                                                                      xung quanh.

                                                                                                         Một em gái độ năm, sáu tuổi tay cầm kẹo đứng
                                                                                                      nhìn Bác không chớp mắt. Bác âu yếm bảo:
                                                                                                         - Ăn kẹo đi cháu!
                                                                                                         Em vẫn nhìn Bác không rời, và thưa:
                                                                                                         - Cháu để phần mẹ cháu.
                                                                                                         Người cán bộ cùng đi với Bác lấy thêm một phần
                                                                                                      kẹo nữa trao cho em rồi bảo:
                                                                                                         - Cháu ăn phần kẹo kia, còn phần này dành
                                                                                                      cho mẹ.
                                                                                                         Em vẫn chưa ăn mà cứ mải đứng nhìn Bác. Bác
                                                                                                      lại cười và âu yếm nhắc thêm:
                                                                                                         - Cháu ăn kẹo đi!

                                                                                                         - Cháu chờ mẹ về rồi cùng ăn ạ.

                                                                 157                                  158
   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163   164