Page 25 - 9786045773079
P. 25

- Thôi, chị bận việc nhà. Vả lại, chị cũng lớn tuổi
                 rồi, để dành việc đó cho các em.
                     Thực tình,  đêm phường vải mà vắng những
                 người như bà Loan kể cũng thiệt thòi.
                     Bà Loan nhận rõ hơn trách nhiệm làm mẹ. Bà                                                    ĐƯỜNG VÔ XỨ HUẾ

                 mừng, em gái bà mới ngày nào cứ đòi chị bẻ cho
                 những câu hát ngắn thì nay đã tự đối đáp dí dỏm
                 lắm rồi.                                                                             Đ    ã chuẩn bị đầy đủ cho việc trảy Kinh, ngày mai
                                                                                                           bà Hoàng Thị Loan sẽ cùng hai con lên đường.
                                                                                                         Sương  đêm  đã phủ kín những lũy, cây ngoài
                                                                                                      vườn. Dưới ánh trăng, làn sương mỗi lúc một dày
                                                                                                      đặc trông như cũng nặng trĩu suy tư.
                                                                                                         Bà Loan thao thức mãi. Cụ Kép cũng thôi không
                                                                                                      quạt cho cậu Cung nữa. Không phải cụ đã ngủ mà vì
                                                                                                      khí trời đã dịu hẳn. Có chú ý nghe tiếng trở mình mới
                                                                                                      biết cụ đang bồn chồn lo nghĩ vì nỗi đường xa dặm
                                                                                                      thẳng đối với con cháu ngày mai. Cũng vì thế mà đêm
                                                                                                      nay cụ sang ngủ cùng các cháu.
                                                                                                         Bà Loan cố giữ thật yên lặng mặc dầu lòng bà
                                                                                                      đang xao động dữ dội. Chốc chốc bà lại nhìn vào
                                                                                                      khuôn mặt người con trai nhỏ. Ánh trăng rọi qua
                                                                                                      khe cửa và những lỗ nhỏ li ti của vách nứa đủ cho
                                                                                                      bà nhìn rõ khuôn mặt bầu bĩnh sáng sủa của cậu
                                                                                                      con trai đang lúc ngủ say. Bà muốn ru thêm một
                                                                                                      câu để góp vào giấc ngủ hiền hòa đó. Nhưng bà sực

                                                                                                      nhớ, con trai mình đã lớn và sợ lời ru có thể gây ra
                                                                                                      thành tiếng động, ảnh hưởng đến giấc ngủ của con.
                                                                                                      Cụ Kép cũng suy nghĩ như vậy nhưng cụ không

                                                                  23                                  24
   20   21   22   23   24   25   26   27   28   29   30