Page 31 - 9786045773079
P. 31

Đoạn đường men theo chân núi khá dài. Cậu                                        và những bác tiều dẻo sức. Rồi chuyện núi non ở
                 Cung hỏi:                                                                            vùng này không dừng lại đó. Với con mắt nhà vua,
                     - Núi này là núi gì mà nhiều đỉnh thế mẹ?                                        Chim Phượng không còn là tên một cánh núi. Bản
                     - Ta quen gọi là Ngàn Hống. Chính tên nó là                                      thân địa thế giữa đôi bờ sông Rum  này vốn có hình
                                                                                                                                        1
                 núi Hồng.                                                                            dáng một con Phượng Hoàng  khổng lồ. Nhà  vua
                     - Sao lại gọi là núi Hồng?                                                       nghĩ vậy. Sẵn có ý định chọn chốn này làm kinh đô,
                     - Vào một ngày đã lâu lắm, một đàn chim hồng                                     ngài bèn lấy tên là Phượng Hoàng Trung Đô. Công
                 bay về, hẹn mỗi con đậu lên một đỉnh. Tiếc là núi                                    việc không thành vì vua mất sớm. Nhưng ý định

                 có chín mươi chín đỉnh mà đàn chim hồng thì đủ                                       mãnh liệt của vua đã đi vào lòng người. Tưởng nhớ
                 một trăm  con nên chúng cứ chao  liệng mãi mà                                        vị vua áo  vải, người xứ Nghệ mình cũng gọi núi
                 không chịu đậu xuống. Vì lẽ đó mà nơi đây chẳng                                      Quyết là Phượng Hoàng.
                 thành đế đô. Người xưa nói vậy!                                                         Câu chuyện đời xưa mẹ kể đã nâng bổng bước
                     - Thế ngọn núi bên kia sông mà ta đã đi qua là                                   chân của những người con. Chẳng mấy chốc mà
                 núi gì? - Cậu bé hỏi lại mẹ rồi nhìn lên những đỉnh                                  đã qua Vọt, qua Nghèn. Đường đi vào thật trập
                 non trùng điệp tận chân mây.                                                         trùng kỳ thú. Trước mắt đã là đèo Ngang, sông
                     Bà mẹ nhìn con. Bà bỗng nhớ lại những chuyện                                     Gianh đôi bờ tít tắp... Núi cao sông sâu và ruộng
                 kể xung quanh lớp học của cha thuở trước, khi tóc                                    đồng muôn vẻ. An tâm vững bước, đường xa hóa
                 bà còn để trái đào. Tiếng bà vẫn nhỏ nhẹ:                                            gần. Xa xa là phá Tam Giang, phá Cầu Hai và
                     - Tên của nó là núi Quyết.                                                       Cửa Thuận mênh mang  trời biển. Thành phố

                     - Nó còn có tên nào khác nữa không hả mẹ?                                        sông Hương như một cánh tay mẹ hiền vẫy gọi:
                     Bà mẹ suy nghĩ một lát rồi tiếp:                                                 “Ai vô xứ Huế thì vô”.
                     - Núi Quyết còn có tên là Phượng Hoàng con ạ!                                       Cậu Cung  đi bên mẹ, qua các ngõ phố, qua
                     Lại một câu hỏi mới của người con và bà mẹ lại                                   những chùa tháp, những cổng thành với lối kiến
                 trả lời niềm nở:                                                                     trúc cổ dịu dàng, trầm mặc. Dòng sông Hương tư lự
                                                                                                      soi bóng cả cuộc sống của thành Huế đang bị xáo
                     - Mẹ được nghe ông ngoại kể hồi mẹ còn con gái.                                  trộn, đổi thay.
                 Chim Phượng là tên của một nhánh núi Quyết.
                 Nhưng có một ngày vua Quang Trung đã nghỉ ngựa                                       ___________
                 nơi đây. Đến chào ngài có cả những cụ già nhớ dai                                       1. Đoạn cuối của sông Lam.

                                                                  29                                  30
   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36