Page 102 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 102

thuyết “bất bạo động, bất hợp tác”, phản đối không
           dùng hàng hóa của Anh, tự se sợi đay dệt tấm vải thô
           quàng lên người, cực kỳ giản dị. Rồi Người kết luận:
           “So với M. Gandhi, Bác mặc bộ đồ kiểu Tôn Trung
           Sơn này vẫn còn sang chán!”.


               2.  Nói  đi  đôi  với  làm,  gương  mẫu  từ
           việc lớn đến việc nhỏ

               Từ xưa, ở phương Đông và Việt Nam, các học
           thuyết triết học và tôn giáo, đều nêu cao lý tưởng
           “vua sáng, tôi hiền”, nghĩa là đều nhấn mạnh vai trò
           nêu gương của người lãnh đạo, bởi niềm tin chính trị
           của người dân, luôn luôn gắn liền với niềm tin vào
           đạo đức, lối sống của người cầm quyền. Khi quần
           chúng đã nhìn thấy những tấm gương xấu ở người
           lãnh đạo, đã mất niềm tin vào đạo đức của họ, thì

           niềm tin chính trị đối với họ cũng không còn. Ta hiểu
           vì sao Bác Hồ lại nói: đối với các dân tộc phương
           Đông, “Một tấm gương sống còn có giá trị hơn một
           trăm bài diễn văn tuyên truyền” .
                                          1
               Bản thân Hồ Chí Minh, khi đã nói điều gì, yêu
           cầu nhân dân làm điều gì, Người đều nêu gương thực
           hiện trước. Kêu gọi đồng bào “sẻ cơm, nhường áo”,

           Người  gương  mẫu  thực  hiện:  cứ  10  ngày  nhịn  ăn
       SONG THÀNH  một bữa, mỗi tháng nhịn ăn 3 bữa, đem 3 lon gạo đó

           để cứu dân nghèo. Nếu bữa nhịn nào trùng với dịp


               1. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.1, tr. 284.
    100
   97   98   99   100   101   102   103   104   105   106   107