Page 104 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 104
thật xin lỗi đồng bào. Nhờ đó, những nỗi oan khuất
đã vơi đi một nửa, những vết thương đau đớn đã
mau chóng được hàn gắn lại.
Về quan hệ gia đình, khi cách mạng thành công,
song thân của Người đều đã mất từ lâu, nhưng Bác
Hồ vẫn còn một người chị và một người anh, cả hai
đều tham gia hoạt động cách mạng, chống thực dân
Pháp, từng bị lưu đày, tù tội và đều chưa lập gia đình.
Năm 1946, bà Thanh và ông Khiêm, mỗi người có
một lần ra Hà Nội thăm cậu Thành sau hơn 30 năm
xa cách, rồi chỉ một vài ngày sau là đòi trở về ngay
quê nhà, dù mọi người cố giữ cũng không ở lại thêm.
Trong hoàn cảnh riêng của Bác Hồ, nếu thu xếp để
bà Thanh, ông Khiêm ở lại Hà Nội hay lên Việt Bắc,
sống gần với mình, cũng là điều bình thường và rất
hợp nhân tình. Nhưng không ai nêu vấn đề ra và vị
Chủ tịch gương mẫu của chúng ta cũng muốn xóa đi
một cách nghĩ quen thuộc “một người làm quan, cả họ
được nhờ”, không muốn tạo ra một tiền lệ để người
khác có thể vin vào đó mà làm những việc không đúng.
Chúng ta đều biết phần mộ của Cụ Phó Bảng
Nguyễn Sinh Sắc ở Đồng Tháp, cũng như mộ của bà
Hoàng Thị Loan trên núi Đại Huệ ở Nghệ An, được
tôn tạo bề thế như hiện nay, đều được thực hiện sau
SONG THÀNH ngày Chủ tịch Hồ Chí Minh đã qua đời quãng 15,
16 năm. Điều đó nhằm tôn vinh công lao của các
cụ đã sinh thành ra người con vĩ đại làm vẻ vang
cho đất nước. Nhưng nếu Bác Hồ biết được, chắc
102