Page 106 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 106
Từ lâu, Bác Hồ đã có nguyện vọng được vào
Nam thăm đồng bào và chiến sĩ, chí ít cũng thăm
được một vài vùng giải phóng. Lo cho sức khỏe của
Người, Bộ Chính trị cứ chần chừ. Khi cảm thấy sức
khỏe mình yếu đi, Người càng thúc giục Bộ Chính
trị khẩn trương chuẩn bị cho Bác đi. Riêng mình,
Người tự đề ra kế hoạch tập luyện nghiêm túc:
hằng ngày tập đi bộ quanh Phủ Chủ tịch một vòng,
rồi nâng dần lên một vòng rưỡi, hai vòng, rồi ba
vòng,... Một thời gian sau, Người định ra kế hoạch
tập leo núi. Vất vả, nhưng Người rất quyết tâm, cố
gắng leo lên đúng chỗ đã định mới chịu nghỉ. Đồng
chí Vũ Kỳ hiểu tính Bác, không dám đề nghị Bác
nghỉ, tính thời gian mỗi chặng, đồng chí chạy lên
trước, rút một điếu thuốc, mời: “Thưa Bác, chỗ này
phong cảnh đẹp, mời Bác nghỉ, hút điếu thuốc! Mỗi
lần như vậy, Người nghỉ được 15-20 phút, lấy lại
sức, rồi lại leo tiếp”.
Nhưng rồi tuổi già không ủng hộ Bác. Đến cuối
năm 1967 đầu năm 1968, xem ra khả năng đi đường
bộ không thể thực hiện được nữa, Người bàn lại với
đồng chí Vũ Kỳ: “Các đồng chí Bộ Chính trị không
cho mình đi thì mình tự tổ chức lấy. Đường công khai
qua Campuchia không được, vì họ dễ nhận ra Bác,
SONG THÀNH vậy ta đi đường biển. Từ hôm nay, chú để râu, cải
trang để cùng đi với Bác”. Thấy đồng chí Vũ Kỳ băn
khoăn, Người bảo: - “Chú đừng ngại, chú không nhớ
Bác từng là thủy thủ trong nhiều năm sao?”.
104