Page 217 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 217

giải phóng của Tổ quốc mình - nước Việt Nam mà
                 Người tha thiết yêu quý và bảo vệ. Với tất cả    sự
                                        ế
                                                              ư
                                                      ạ
                         ố
                                   ộ
                 sáng  su t  c a  m t  chi n  s ĩ  cách  m ng,  Ng ờ i đ ã
                             ủ
 CAO CẢ NHẤT     biết trước rằng đế quốc Mỹ nhất định sẽ bị tống cổ
                 khỏi Việt Nam và nước nhà s  được thống nhất.
                                                ư
                 D ự   đ oán đ ư ợ c đ i ề u đ ó  vì  Ng ờ i  là  m t  chi n  s ĩ
                                                               ế
                                                         ộ
 Nhà báo MÁCTIN MƠNỐT  c ộ ng  s n  cao  c ả  nh t  và  Ng ờ i  luôn  có  m t  ni m
                        ả
                                                             ộ
                                              ư
                                                                 ề
                                     ấ
 (Pháp)
                 tin sắt đá vào nhân dân, vào Đảng của Người
                 cũng như vào tình đoàn kết quốc tế.
 Buổi lễ  truy điệu chiều hôm đó ở  Hội trường
                                      ư
                                                                  ồ
                          ệ
                                              ọ
                                                    ư
 Tương tế đông kín người, không phải là một buổi  Ở  Vi t  Nam,  ng ờ i  ta  g i  Ng ờ i  là  “Bác  H ”
 vĩnh biệt. Chúng tôi hội họp nhau lại, không phải  với lòng tôn kính, khâm phục và trìu mến. Không
 để khóc đồng chí Hồ Chí Minh của chúng ta mà là  chỉ  vậy, ở  khắp nơi trên thế  giới, những người
                 chưa bao gi  được thấy Người và không bao giờ
 để làm cho đồng chí sống lại với chúng ta, sống lại  còn  có  d p  th y  Ng ờ i  n a đ ề u  nh c  l i  hai  ch ữ
                                                          ạ
                                                      ắ
                                           ữ
                                      ư
                          ị
                               ấ
 trong trí nhớ của chúng ta, và sống trong niềm tin  “Bác Hồ” như là họ cảm thấy thật sự gắn liền với
 của chúng ta. Dĩ nhiên chúng ta biết rằng, chúng  Người bởi một sự gắn bó đặc biệt, bởi mối quan hệ
 ta  không  còn  trông  th y đ ồ ng  chí  H ồ  Chí  Minh  trực tiếp và cá nhân Người tượng trưng cho Việt
 ấ
 nữa nhưng sự  toả  sáng của một luồng tư  tưởng,  Nam,  nét  m t  c a  Ng ờ i  hoà  vào  hình ả nh đ ấ t
                                  ủ
                                         ư
                              ặ
 ạ
 ĩ
 ộ
 ủ
 ộ
 s ứ c  m nh  c a  m t  ý  chí,  s ự  v   đ ạ i  c a  m t  con  nước, núi sông và đồng bào của Người, mà Người
 ủ
 người và tấm gương của một cuộc đời thì vẫn luôn  luôn luôn khẳng định rằng những điều này đều
 còn mãi trong chúng ta.  b ấ t  di t  và  b n  xâm  l ợ c  s ẽ  b ị  “v   đ ầ u,  m ẻ  trán”
                                        ư
                                                    ỡ
                        ệ
                               ọ
 Người đã viết ở  phần đầu bản Di chúc: “Tôi  khi chúng đụng đến.
 ờ
 ẽ
 đ ể  s n  m y  l i  này,  phòng  khi  tôi  s   đ i  g p  c ụ  Không  nghi  ng ờ  gì  n a,  chi n  tranh ở  Vi t
 ặ
 ẵ
 ấ
                                                   ế
                                            ữ
                                                                  ệ
 ạ
 Các  Mác,  c ụ  Lênin  và  các  v ị  cách  m ng đ àn  Nam đ ã  liên  quan  t i  m i  dân  t c  mu n  s ng
                                                            ố
                                                      ộ
                                                                 ố
                                             ọ
                                        ớ
 ư
 anh khác...” .  Ngày đ ó đ ã đ ế n  tr ớ c  khi đ ồ ng  chí  trong tự  do, công lý và độc lập. Nhưng đối với
 1
 ấ
 H  ồ  Chí  Minh đ ư ợ c  trông  th y  ngày  hoàn  toàn  chúng  ta ở  Pháp, đối với những người lao động,
 __________      dân chủ   và cộng sản Pháp, nước Việt Nam còn
                           ộ
                                      ặ
                                                        ớ
                                              ơ
                                                   ữ
                                                           ị
 1. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.15, tr.621 (B.T).  g ắ n  bó  m t  cách  ch t  ch ẽ  h n  n a  v i  l ch  s ử  và
 214                                                             215
   212   213   214   215   216   217   218   219   220   221   222