Page 30 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 30

ướp hương sen không có đường, như        sinh hoạt                                     ... Chúng tôi nói về thị trấn Phủ Lý bị tàn phá
                                                                                                                                       ẫ
                                                                                                                                                     ữ
                                                                                                                        ấ
                                                                                                          ệ
                                                                                                               ư
                  trong một gia đình bình dị.                                                         ác  li t  tr ớ c đ ó  m y  ngày.  Tôi  v n  còn  có  nh ng
                     Người là Chủ tịch nước mà chỉ mặc bộ quần áo                                     cảm giác nóng hổi về cái miệng núi lửa sâu thẳm,
                  bà ba giản dị, chân đi đôi dép cao su. Bắt gặp tôi                                  trong đó đã thiêu cháy thị trấn đẹp đẽ này, nơi tôi
                  đang chăm chú nhìn lọ hoa hồng - ở đây hoa hồng                                     đã đi qua trước khi nó bị tàn phá. Không để tôi tự
                  được coi là sự  chúc mừng đối với Tổ     quốc tôi -                                 trấn tĩnh, Người kể tiếp là đã chứng kiến sự bình
                  Người nói bằng lời lẽ dễ hiểu rằng trong mọi hoàn                                   tĩnh và dũng cảm của nhân dân mình, như        một
                  cảnh, Người vẫn có lọ hoa hồng đặt trên bàn làm                                     điều ngạc nhiên nhất trong chiến đấu là sự     gan

                  việc. Chỉ có sự hà khắc trong nhà tù mới tước mất                                   góc của phụ nữ Việt Nam.
                                                                                                                         ề
                                                                                                                                  ậ
                                                                                                                                            ủ
                                                                                                                                                 ệ
                                                                                                               ễ
                                 ủ
                                        ư
                                                                  ậ
                                                             ớ
                  thói  quen đ ó  c a  Ng ờ i.  Lúc  này,  tôi  m i  nh n                                Khi  ti n  tôi  ra  v ,  theo  t p  quán  c a  Vi t  Nam
                  thấy hết ý nghĩa những bông hoa hồng nở      nhụy,                                  cũng như   của Bungari, chúng tôi dừng lại ở
                  tỏa hương trên chiếc cầu nối liền hai đất nước xa                                   cửa hồi lâu, nói những câu cuối cùng về        văn
                  xôi chúng ta là như thế nào.                                                        thơ  của Người, mà không muốn chia tay. Qua
                              ỏ
                                                            ơ
                                                     ữ
                                              ă
                        ư
                     Ng ờ i  h i  tôi đ ã đ i  th m  nh ng  n i  nào ở                                nụ  cười dí dỏm, Người nói rằng, Người không
                                           ừ
                  Vi t  Nam.  Ng ờ i  vui  m ng  khi  bi t  tôi đ ã đ ư ợ c                           phải là nhà thơ. Trong nhà tù, không có việc gì
                                                      ế
                    ệ
                                 ư
                        ă
                                                              ắ
                  vào  th m  Khu  4,  m t  vùng  b ị  ném  bom,  b n  phá                             làm, nên Người cũng “tập ghép vần” thêm. Tôi
                                      ộ
                                                            ả
                                                      ũ
                                       ắ
                                  ậ
                  ngày đ êm, đ ể  t n  m t  th y  lòng  d ng  c m đ áng                               rút trong túi xách của mình tập “Nhật ký trong tù”
                                            ấ
                  kinh ngạc của những con người bình thường. Người                                    của Người đã được dịch ra tiếng Pháp và xin
                  sửa cho tôi phát âm chữ “Thanh Hóa” và giải thích                                   Người cho chữ ký kỷ niệm. Tôi làm việc này sau
                                                                                                                            ệ
                                                                                                                      ạ
                                                                                                                 ầ
                                                                                                                                                    ĩ
                                                                                                                                  ư
                                                                                                                                              ư
                  thêm âm thứ   hai “hoa”, ví dụ  như  “hoa” hồng. Tôi                                cùng  khi  g n  t m  bi t  Ng ờ i.  Con  ng ờ i  v   đ ạ i
                                                                                                                                                  ư
                                                                                                                                          ệ
                                                                                                           ộ
                                                                                                                                ấ
                  không thể  tìm cách lặp lại đúng phát âm của chữ                                    có  m t  th ứ  ánh  sáng  r t  k ỳ  di u.  Ng ờ i  có
                                                            ế
                                                       ủ
                                ư
                  “hóa”,  Ng ờ i  l u  ý  tôi  v ề  âm đ i ệ u  c a  ti ng  Vi t                      phong cách rất tự nhiên và bình dị. Chính vì thế
                                                                   ệ
                           ư
                                                                                                                                         ắ
                                                                                                                                                 ớ
                                                                                                                             ả
                                                                                                                       ũ
                                                                                                                                    ấ
                  Nam, vạch vào không khí những bậc, những nốt và                                     mà  lúc  nào  tôi  c ng  c m  th y  g n  bó  v i  hình
                  chỉ  dẫn cho tôi cách lên xuống giọng và những âm                                   ảnh của Người.
                  nào cần phải nói như hát. Phải là một nhà thơ thực                                     Ngày nay, tôi rất xúc động nhìn lại nét chữ
                  thụ mới có thể cảm thấy đúng từng thanh điệu chi                                    chân phương, điềm đạm của Người với màu mực
                  tiết như vậy trong tiếng nói của dân tộc mình.                                      còn đỏ tươi trên trang đầu của tập thơ.
                  28                                                                                                                                  29
   25   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35