Page 45 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 45

Vì trời oi bức nên chúng tôi tùy nghi, ngồi, đứng                               quay sang ngài Tổng thống Ấn Độ giải thích về nội

             hóa trang ở khắp nơi trong sân. Các đồng chí bảo vệ                                 dung và người biểu diễn.
             đến, yêu cầu mọi người tập trung lại và phục trang,                                     Khi cuộc biểu diễn kết thúc Bác và khách lên tặng
             đạo cụ cũng phải tập trung để tiện cho công tác bảo                                 cho đoàn lẵng hoa lớn. Nhận thấy đây là một thời cơ
             vệ.  Đồng  chí  bảo  vệ đang  làm  nhiệm  vụ  thì  có  mấy                          hiếm có, anh chị em đã tranh thủ từng tốp thay nhau

             tiếng  hô  thất  thanh:  Bác,  Bác  đến!  Mọi  người  còn                           đứng cạnh Bác để chụp ảnh. Thấu hiểu sự khao khát
             chưa định thần thì Bác hỏi luôn: “Nào hôm nay các                                   của  chúng  tôi,  Bác  hiền  từ  độ  lượng  cho  chúng  tôi
             cháu có cái “tủ” nào đem ra diễn đấy?”. Nói đoạn, Bác                               chen lấn thoải mái. Tuy nhiên, Bác cũng nhắc: “Đừng
             bước đến chỗ để đạo cụ, cầm một chiếc nón. Hai tay                                  có chen dữ quá làm ngã khách và Bác đấy!”. Cũng vì
             Bác  nâng  chiếc  nón  để  phía  sau  gáy,  ưỡn  ngực  rất                          đông quá nên Bác nói: “Thôi, chụp chung một kiểu rồi

             điệu đà, khuỵu chân nghiêng bên phải, nghiêng bên                                   giải tán để khách còn nghỉ!”. Rồi Bác quay sang mời
             trái và nói: “Thế này chứ gì?”. Mọi người  cười thích                               Tổng thống bạn đi cùng Bác.
             thú và cũng hết sức ngạc nhiên về tài bắt chước của                                     Giữ nghiêm kỷ luật, chúng tôi không ai chạy theo
             Bác!  Động  tác  của  Bác  rất  thành  thục,  chuyên                                Bác, chỉ luyến tiếc nhìn theo Bác bước vào trong nhà

             nghiệp. Cả đoàn chúng tôi đang định lại gần Bác thì                                 Bắc Bộ Phủ.
             đồng  chí  cận  vệ  mời  Bác  lên  tiếp  khách.  Bác  nhẹ
             nhàng đi lên cùng đồng chí cận vệ, song không quên
             quay lại vẫy tay: “Biểu diễn cho tốt đấy nhé!”.
                 Trong buổi biểu diễn đó với chúng tôi, thật không

             còn  sung  sướng  nào  bằng,  khi  đứng  trên  sân  khấu
             được nhìn  thấy  Bác,  vẫn  bộ  quần  áo  kaki  bạc màu,
             vẫn đôi dép cao su giản dị. Đôi mắt Bác sáng ngời với
             chòm râu và mái tóc bạc phơ. Ôi, đẹp quá, đẹp như

             một ông tiên! Bác nhìn chúng tôi rất chăm chú và say
             sưa, hiền từ và cởi mở, làm cho chúng tôi lại càng tự
             tin!  Diễn  càng  say  sưa  hơn.  Thỉnh  thoảng  Bác  lại


                                                                      43                         44
   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50