Page 151 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 151
Phần I: ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC
- Chúng tôi có 150 giáo sư dạy các môn: khoa học xã - Khi học xong, anh dự định làm gì?
hội, toán, duy vật lịch sử, lịch sử phong trào công nhân, - Dĩ nhiên là tôi sẽ trở về Tổ quốc tôi để đấu tranh cho
khoa học tự nhiên, lịch sử cách mạng, kinh tế chính trị sự nghiệp của chúng tôi. Ở bên chúng tôi có nhiều việc
học, v.v.. Trường đại học có một phòng chiếu bóng, một phải làm lắm. Chúng tôi chẳng có quyền gì cả, trừ quyền
thư viện 47.000 cuốn sách. Mỗi dân tộc có một thư viện đóng thuế cho "mẫu quốc" Pháp, cho bọn chủ bản xứ. Sự
riêng gồm sách, báo, tạp chí. Nên biết là chúng tôi thuộc việc nổi bật nhất là như thế này: chúng tôi là những người
62 dân tộc mà đoàn kết với nhau như anh em ruột thịt. bị đô hộ, như đồng chí biết, chúng tôi là những dân tộc
Người học tự viết lấy báo hàng tuần. Chúng tôi có một "hạ đẳng", và vì thế chúng tôi không có quyền ứng cử,
nhà an dưỡng ở Cơrimê và hai nhà nghỉ hè, một trong hai bầu cử. Ở nước Nga, nước của những người dã man (giai
nhà đó trước cách mạng là lâu đài của một quận công. cấp tư sản dân chủ gọi các đồng chí Nga như thế), chúng
Anh thanh niên vừa cười vừa nói với tôi: anh hãy tôi có đầy đủ những quyền như công nhân Nga. Thật vậy,
hình dung là ở trên đỉnh ngọn tháp của lâu đài, gần con những đại biểu của chúng tôi do Xôviết của chúng tôi bầu
quạ, biểu tượng của đế chế, phất phới lá cờ đỏ. Trong ra theo đúng hạn kỳ, đã cùng hội họp với các đại biểu
phòng khách thay vào ngài quận công, là những người công, nông, binh. Đó, anh đã thấy sự đối xử khác nhau
nông dân Triều Tiên, Ácmêni nô đùa với nhau. của chế độ dân chủ tư sản và chế độ dân chủ công nhân
- Ai nấu cho các anh ăn? đối với chúng tôi!.
Tôi hỏi người đồng chí và người bạn cùng chuyến tàu. Người bạn nói chuyện với tôi ngừng nói. Anh nhìn
Anh vẫn còn cười vì vẫn nghĩ đến những người Triều thẳng trước mặt anh, như để đo khoảng cách giữa hai loại
Tiên nô đùa trong phòng khách của quận công. dân chủ, rồi anh tiếp tục:
- Chúng tôi thay phiên nhau làm bếp. Chúng tôi cũng - Chúng tôi đã đau khổ nhiều và chúng tôi còn phải
thay phiên nhau làm ở thư viện, ở câu lạc bộ giặt giũ. Chúng đau khổ nữa. Những người "khai hóa" các nước chúng tôi
tôi tổ chức thành "Công xã" . Công xã họp một tuần một lần không để chúng tôi tự do. Nhưng chúng tôi tiếp tục đi
*
để thảo luận chính trị và tổ chức các buổi biểu diễn nghệ theo con đường Cách mạng Tháng Mười đã vạch ra,
thuật, giải trí. Những sự sai phạm sẽ có một "Tòa án" do chúng tôi sẽ vận dụng vào thực tiễn những bài học đã học
công xã bầu ra nếu thấy cần thiết thì xét xử. được. Các đồng chí của tôi làm việc phấn khởi, tin tưởng,
__________ nghiêm túc. Nhiều người còn rất trẻ đã có một trình độ
mácxít có thể khó tưởng tượng là có thể có được vào tuổi
* Tiếng Ý viết là communita và commune.
149 150