Page 312 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 312

Phần I: ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC                                                                       ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 bào", ký tên Nguyễn Ái Quốc. Bức thư ấy, Bác viết bằng   đồng  chí  nên  người.  Phong  trào  bây  giờ,  những  người
 chữ nôm, chữ viết đẹp lắm, chúng tôi có đem về xuôi, in   như các đồng chí nhỡ có thế nào không phải một ngày mà
 đá litô, phát đi rất rộng. Nghĩ cũng lạ, bao nhiêu năm Bác   có người thay ngay được. Các đồng chí phải nghe tôi, tài
 sống ở nước ngoài, đi khắp nơi, công tác rất bận vậy mà   liệu hội nghị, tôi bảo đảm sẽ có người liên lạc, mang về
 Bác vẫn còn nhớ chữ nôm của các cụ ta. Lại rất sát tâm lý   tận nơi cho các đồng chí.
 đồng bào nông thôn. Đồng bào nông thôn ta được đọc thư   Lời  Bác  tuy  nghiêm  mà  chan  chứa  tình  yêu  thương
 Bác viết bằng chữ nôm như thế, nhất là các cụ phụ lão, gật   cán bộ. Lại là một bài học thiết thực, quý giá. Chúng tôi
 gù thích lắm, càng thêm tin lắm.   cũng thực hành như lời Bác dạy, anh chị em cán bộ đi họp
 Đến ngày họp xong, anh em chúng tôi chuẩn bị ra   về, kiên quyết không để mang tài liệu theo người, mọi chỉ
 về, thì một chuyện xảy ra làm chúng tôi nhớ mãi. Các   thị, nghị quyết đều chuyển bằng đường dây liên lạc. Bác
 đồng chí ở miền Nam, vì đường xa nên chuẩn bị đi về   giàu  kinh  nghiệm  nên  cảnh  giác  rất  cao.  Điều  Bác  dặn
                                                           1
 trước. Sắp sửa hành lý xong đâu vào đấy, Bác đến tận   chúng tôi được nghiệm thấy ngay là rất đúng .
 nơi hỏi thăm:
                                          *
 - Các đồng chí sắp sửa xong chưa?
                                         *     *
 - Thưa Bác, xong xuôi đâu vào đấy cả rồi ạ.
                 …  Từ  làng  Khum  Đắc,  chúng  tôi  trèo  lên  ngọn  núi
 - Thế các đồng chí có nhớ lời tôi dặn không? Không ai
 mang tài liệu hội nghị về theo đấy chứ?    đằng sau làng. Lên đến gần đỉnh thì có một hốc đá to, có
             thể ngồi được hàng chục người. Đấy chính là lớp học của
 Các đồng chí miền Nam vì e liên lạc khó khăn nên lo
 xa, đã chép tài liệu hội nghị vào những mảnh giấy rất nhỏ,   chúng tôi.
                 Khi chưa bước đến chân hang, từ đằng xa tôi đã thấy
 vê lại, giấu kỹ vào viền áo. Bác bắt tháo ra hết và phê bình
             anh Đức Thanh và một ông già cao cao, gầy gầy mặc bộ
 rất nghiêm:
 - Tôi đã nhắc các đồng chí mấy lần mà các đồng chí   quần áo chàm, trông ông không khác người địa phương...
             Đồng  chí  già  đó  chính  là  Bác  nhưng  lúc  đó  chúng  tôi
 không nghe. Các đồng chí không được mang tài liệu theo
             không biết mà chỉ đoán: chắc là thượng cấp rồi.
 người. Địch nó bắt được các đồng chí, không phải chỉ thiệt
 cho  một  mình  các  đồng  chí.  Các  đồng  chí  người  ít  tuổi   __________

 cũng trên hai mươi rồi, người nhiều tuổi thì đã ngoài 30.
                 1. Xem Hoàng Quốc Việt: Nhân dân ta rất anh hùng, Nxb. Văn
 Nhân  dân  tốn  bao  nhiêu  công  sức  mới  nuôi  được  các
             học, Hà Nội, 1969.

    309       310
   307   308   309   310   311   312   313   314   315   316   317