Page 310 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 310

Phần I: ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC                                                                       ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 chàm lên lau trên gò má, khiến tôi cũng không sao cầm   lại Đô Lương nữa. Điều đó, chứng tỏ nhân dân ta rất anh
 nước  mắt  được.  Có  lần  thì  Bác  hỏi  đến  lực  lượng  của   hùng, lại rất thích về chính trị, cho nên có cơ hội là nổi lên
 phong trào, tình hình tổ chức quần chúng, tình cảnh sinh   liền.  Tinh  thần  cách  mạng  của  dân  mình  lớn  lắm.  Phải
 hoạt của cán bộ, nhất là cách đi lại hoạt động phòng gian   thấy  tinh  thần  đó  rất  quý".  Bác  có  nói  đại  ý  như  vậy.
 bảo mật của cán bộ ta. Bác hỏi rất cặn kẽ tỷ mỷ. Qua lời   Ngẫm cho kỹ, lời Bác nói rất sâu sắc, chẳng những đúng
 Bác hỏi, tôi cảm thấy lòng Bác thương yêu nồng nàn đồng   với lúc Bắc Sơn, Nam Kỳ và Đô Lương khởi nghĩa. Bất cứ
 bào, đồng chí, quan tâm tha thiết đến đời sống của đồng   thời kỳ vận động cách mạng Mặt trận dân chủ, ta cũng
 bào và đồng chí ta. Hỏi xong, Bác lại góp ý kiến về kinh   đều thấy sức quật khởi của phong trào ta rất mãnh liệt.
 nghiệm công tác cụ thể.   Nhìn lại cả lịch sử nước nhà, càng thấy rõ, anh dũng, quật
 Được đến dự hội nghị, trong đầu óc tôi nhiều vấn đề   cường là thuộc về bản chất của giai cấp ta, dân tộc ta, và
 được  sáng  tỏ.  Đến  khi  Bác  nói  kết  thúc  hội  nghị,  nhận   có thêm lòng tin sâu xa ở lực lượng quần chúng, vào giờ
 thức của tôi lại càng như có nắng mới tràn vào. Nghe Bác   phút  quyết  định  lúc  bấy  giờ,  tôi  càng  thấm  lời  Bác  nói:
 nói, từ khe rừng Pác Bó âm thầm, tôi nhìn rõ tiền đồ tươi   "Đảng phải khơi lên cho hết chí khí cách mạng, tinh thần
 tắn của cách mạng nước ta và cách mạng thế giới. Điều   yêu nước của tầng lớp nhân dân, tập trung mọi lực lượng

 Bác nói, ngày nay đã thành sự thật, rõ như ban ngày, đối   giải  phóng  dân  tộc,  đánh  đuổi  Pháp,  Nhật,  hướng  mọi
 với  tôi  lúc  ấy  là  cả  một  bầu  trời  chân  lý.  Tháng  5  năm   công tác của Đảng vào khâu trung tâm cứu quốc".
 1940,  chiến  tranh  Xô  -  Đức  chưa  xảy  ra  nhưng  Bác  đã   Việt Minh đã ra đời chính ở khu rừng Pác Bó này. Khi
 nhận định thế nào rồi phátxít cũng tấn công Liên Xô. Nếu   chọn một cái tên có tác dụng hiệu triệu cho Mặt trận dân
 chúng đánh Liên Xô thì Liên Xô sớm muộn thế nào cũng   tộc thống nhất, chúng tôi thấy hai chữ phản đế có phần
 tiêu  diệt  chúng,  nhờ  đó  cách  mạng  nhiều  nước  có  thể   cứng quá và hai chữ phục quốc thì bị bọn thân Nhật bôi
 thành công. "Chúng ta sẽ có - lời Bác nói - không chỉ một   nhọ làm mất cả ý nghĩa tốt đẹp của nó, cuối cùng lấy tên
 mình Liên Xô mà nhiều nước xã hội chủ nghĩa khác nữa   Việt  Nam  độc  lập  đồng  minh,  gọi  tắt  là  Việt  Minh.  Hai
 sẽ ra đời. Viễn cảnh của thế giới mới sẽ thành hình sau   chữ "Việt Minh" trong cả một thời kỳ dài đã làm nức lòng
 đêm tối của chiến tranh, hiện lên như một bình minh rạng   đồng bào cả nước. Hai chữ Việt Minh còn mãi trong lịch
 rỡ, làm ai không phấn khởi?". Rồi Bác nói về cách mạng   sử, chói lọi nét vàng. Chính Bác lại viết ra 10 điều chính

 Đông Dương. Bác nhấn mạnh: "Chỉ trong vòng mấy tháng   sách Việt Minh. Rồi sau hội nghị, Bác tự tay thảo ra bức
 mà có ba cuộc khởi nghĩa nổ ra, hết Bắc Sơn đến Nam Kỳ   thư nhân danh cá nhân kêu gọi đồng bào, "Kính cáo đồng


    307       308
   305   306   307   308   309   310   311   312   313   314   315