Page 346 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 346

Phần I: ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC                                                                       ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 lớn đang đứng chơi. Tôi đi vào, các đồng chí đó hòa nhã,   vậy? Sao Cụ được mọi người kính nể vậy?". Tự nhiên tôi
 hỏi trước:    cứ băn khoăn hoài.
 - Đồng chí ở đâu đến?   Đêm ấy, đội tự vệ của chúng tôi bố trí bảo vệ nghiêm
 Tôi trả lời:   mật hơn mọi hôm, vì ô tô Nhật chạy đi chạy lại trên đê
 - Tôi về nhà.   nhiều hơn.
 Thấy chị tôi cùng đi với tôi, các đồng chí hiểu ra ngay,   Sáng ra, tôi trở về đã thấy ông cụ đi  lại trên sân  và

 nên  không  hỏi  thêm  nữa.  Tôi  liền  vào  nhà,  thấy  anh   đang như hít thở không khí.
 Khánh cùng một cụ già đang ngồi nói chuyện với nhau ở   Bữa cơm trưa hôm ấy nhà tôi chuẩn bị cũng khá tươm
 chiếc bàn nhỏ kê ở gian bên. Còn các đồng chí khác thì   tất. Theo lệ của nhà tôi là khi có khách thì bao giờ cũng
 ngồi, đứng ở gian bên này. Nhà đã thắp đèn sáng trưng.   bày mâm, thau, bát cỗ để đãi khách. Cơm thì sới ra liễn,
 Tôi  đoán  ông  cụ  là  cán  bộ  cùng  các  đồng  chí  giải   mang từ nhà dưới lên. Khách kính trọng thì mời ngồi lên

 phóng quân  ở chiến khu về, nên lòng mừng khấp khởi,   trên. Thấy tôi sửa soạn như vậy ông cụ không bằng lòng,
 chạy vào chào hỏi:    bảo  trải  chiếu  xuống  đất,  ngồi  vòng  tròn  theo  hai  mâm
 - Chào các đồng chí! Các đồng chí ở chiến khu về?    cùng ăn. Cơm để cả nồi cho nóng, ai ăn thì đi xới lấy. Đây
 Ông cụ, anh Khánh cùng mọi người đều vui vẻ chào   là lần đầu tiên nhà tôi thay đổi theo tập tục mới và giữ
 lại chúng tôi.   mãi cho đến nay.
 Quen như các cán bộ vẫn về nhà, tôi đề nghị luôn:    Ngày hôm ấy, cán bộ từ Hà Nội tới. Sáng hôm sau lại
 -  Đề  nghị  các  đồng  chí  kể  chuyện  chiến  khu  kháng   có hai xe ô tô chở nhiều anh cán bộ đến làm việc với ông

 Nhật cho chúng tôi nghe với.   cụ. Tôi cũng không rõ là những ai. Qua đêm nữa, có ô tô
 Anh Khánh vội ghé tai tôi nói: "Các đồng chí đi xa về để   đến đón ông cụ. Trước khi đi, ông cụ hỏi:
 các  đồng  chí  nghỉ".  Nói  xong,  anh  đưa  tôi  ra  sân  và  bảo   - Nhà ta còn có ông cụ phải không?
 thêm: "Các đồng chí này sẽ ở lại đây vài ngày. Đồng chí liệu   Tôi vội thưa:
 thu xếp việc ăn ở cho tiện và bố trí tự vệ canh gác cho tốt".   - Dạ thầy tôi mất rồi, còn ông tôi ạ.
 Thấy khác mọi khi, tôi phân vân trong bụng chưa hiểu   Ông cụ nói:

 sao cả nhưng hình ảnh ông cụ đã đập ngay vào đầu óc tôi:   - Chú cho tôi gặp để tôi chào cụ và gia đình.
 "Sao  trong  Việt  Minh  ta  lại  có  những  đồng  chí  già  như   Tôi vội vàng đi mời ông tôi và mẹ tôi cùng gia đình tới.


    343       344
   341   342   343   344   345   346   347   348   349   350   351