Page 390 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 390
Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC
Lúc này Phòng quân giới chúng tôi có tám người. triển mạnh, thành các tiểu đoàn, trung đoàn, đại đội, số
Tôi họp anh em lại nói rõ Chỉ thị của Bác: lượng lên tới tám vạn người. Ở các làng xã, đường phố
"Thứ nhất, mua sắm, tước đoạt vũ khí của quân đội được giải phóng, nhiều đội tự vệ và dân quân được thành
Tàu, Nhật. Tìm mọi cách để sớm có vũ khí. lập, con số lên tới hàng triệu người. Bộ đội ta thiếu vũ khí
Thứ hai, gấp rút mở nhà máy chế tạo vũ khí. Tình nghiêm trọng.
hình này không cho phép chúng ta do dự". Theo chỉ thị của Đảng, của Bác, anh em chúng tôi đi
Dựa theo hai nhiệm vụ trong Chỉ thị của Bác, chúng khắp các địa phương phát động toàn dân mua sắm vũ
tôi phân công nhau làm. Anh Vị, anh Phúc, anh Cung phụ khí, tìm mọi cách xoay cho ra vũ khí. Một phong trào lớn
trách xây dựng nhà máy trên Thái Nguyên. Anh Quang, lan rộng trong cả nước. Nam Bộ là nơi xa Trung ương
anh Thọ, anh Tùng Sơn phụ trách mua sắm và tước vũ nhất, lại là nơi trước tiên cầm súng kháng chiến, không có
khí. Còn anh Hải phụ trách áp tải vũ khí và nguyên liệu điều kiện như ở miền Bắc, cũng đã tổ chức nhiều đội thợ
về. Tôi chịu trách nhiệm văn phòng và lo liệu chung… lặn mò súng ở dưới các lòng sông. Đồng bào còn ngăn cả
Ở đây tôi phải nói đến sự sáng suốt của Đảng, của một khúc sông tát cạn nước, trục tàu đắm của địch để lấy
Bác trong việc đề ra chủ trương mua sắm và tước đoạt vũ súng. Ngoài Bắc, ở Đáp Cầu trước kia, Pháp có một kho
khí của quân đội Pháp, Nhật và Tưởng để trang bị cho rất lớn gồm những bộ phận lắp đạn, nhồi lựu đạn làm
quân đội ta. Từ khi Nhật nhảy vào Đông Dương, nhiều pháo hoa, dây mìn. Đến khi Nhật hất cẳng Pháp, chúng
tàu của quân đội Nhật và Pháp, trong đó có nhiều vũ khí, dùng nơi ấy làm chỗ để vũ khí, gồm đủ các loại. Bọn
bị máy bay Đồng minh đánh đắm. Bọn Nhật, Pháp lại Tưởng sang, quân Nhật phải giao cái kho ấy cho quân
hục hặc nhau, chúng phải chôn giấu và tích lũy vũ khí. Tưởng. Thấy bọn lính gác có hai thằng thôi mà lúc nào
Đến khi Nhật hất cẳng Pháp, bọn Pháp trước khi chạy cũng thấy chúng ngủ gật tôi trực tiếp bàn với anh Ngô
cũng chôn giấu, vứt vũ khí xuống hồ ao, sông ngòi. Sau Gia Khảm, anh Nghiêm, người đã thay tôi phụ trách
đó, Nhật hàng Đồng minh, chán nản chờ Đồng minh đến xưởng làng Chè, tổ chức thanh niên làng Cổ Mễ đêm lẻn
tước vũ khí để hồi hương, nhiều vũ khí được tập trung vào kho lấy súng. Công việc này rất nguy hiểm nếu để
vào kho giao cho bọn Anh, Tưởng. Đến tháng 9 năm bọn Tưởng nhìn thấy thì đừng hòng trốn thoát. Có lần
1945, quân Tưởng tràn vào, đó là một đội quân ô hợp và chúng bắt được một anh và đã mang anh lên cầu Đáp Cầu
đói khát nên phải lén lút bán vũ khí để tiêu xài, hút sách xả súng bắn chết rồi hất xác xuống sông. Nhưng cái chết
và đĩ điếm. Trong khi đó lực lượng vũ trang của ta phát không làm cho thanh niên làng Cổ Mễ nhụt chí. Đêm nào
387 388