Page 385 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 385

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                                                 ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC


                 Tôi thưa thực với Bác:                                                          một công việc đột xuất bảo tôi đi chuẩn bị trước. Tôi đi về

                 - Làm vũ khí, tôi trông nom một xưởng còn được, chứ                             phía dãy phố sau Nhà hát Lớn tìm đến Sở mỏ. Nhiệm vụ
             trông nom việc chế tạo vũ khí cho cả nước, tôi làm không                            của Sở này là trông coi mọi công việc của các mỏ ở Đông
             nổi. Phụ trách một xưởng cũng quá sức tôi rồi.                                      Dương. Số kỹ sư làm việc ở đây, tổng cộng có tất cả có 12
                 Bác đắn đo. Tôi đoán trong giây lát đó, Bác đang phác                           người, phần nhiều học ở bên Pháp về. Tôi trình bày với họ
             ra một dự định gì đấy… Bác bảo:                                                     yêu  cầu  của  cách  mạng,  nhiệm  vụ  của  người  dân  một
                 -  Làm  cách  mạng  việc  gì  cũng  khó  khăn.  Nhưng  mọi                      nước độc lập, trách nhiệm của người trí thức đối với Tổ
             việc hễ cứ quyết tâm là được. Chú cứ làm, đoàn thể sẽ giúp.                         quốc.  Nhưng  họ  vẫn  tìm  mọi  lý  do  để  từ  chối.  Họ  bảo
                 Bác  không  khuyên  tôi  đừng  lo,  mà  chỉ  khuyên  tôi                        nước ta không có đủ điều kiện để sản xuất vũ khí, nhất là
             quyết tâm làm, vì Bác biết nỗi lo lắng của tôi là đúng.                             máy móc, nguyên vật liệu và công nhân kỹ thuật. Tôi nói
                 Giọng Bác lúc ấy vừa ấm, vừa trong. Thái độ Bác vừa                             thế nào họ cũng không chịu.
             ân cần, hiền dịu, vừa đầy khích lệ.                                                     Tôi về báo cáo với anh Văn. Sáng hôm sau, anh Văn
                 Thấy Bác nói thế, tôi không còn biết nói thế nào hơn:                           và tôi lại ra Sở mỏ cho triệu tập cả 12 kỹ sư lại. Thấy họ đã
                 - Vâng, Đảng và Bác đã giao cho, tôi không dám từ chối.                         đến đông đủ, anh Văn bắt đầu nói:

                 Thái độ Bác trở nên ân cần hơn:                                                     -  Bây  giờ  ta  mới  cướp  chính  quyền,  việc  bảo  vệ  đất
                 - Ngày mai chú và chú Văn ra Sở mỏ gặp các kỹ sư
                                                                                                 nước là quan trọng. Muốn bảo vệ đất nước phải có quân
             ngoài đó bàn bạc để thuyết phục họ giúp đỡ.
                                                                                                 đội. Có quân đội thì phải có vũ khí. Mà bây giờ, vũ khí ta
                 Anh Văn nói thêm:
                                                                                                 lại rất thiếu.
                 -  Mấy  hôm  nay,  tỉnh  nào  cũng  điện  về  cho  biết  có
                                                                                                     Thấy các kỹ sư gật gù, anh Văn nói thêm:
             nhiều  kho  vũ  khí  của  Nhật,  việc  canh  gác  rất  lỏng  lẻo.
                                                                                                     - Bộ đội ta nhiều, nhưng vũ khí không có. Bọn đế quốc
             Quân đồng minh lại sắp kéo vào để tước vũ khí quân đội
                                                                                                 chưa bỏ ý đồ xâm lược. Đông Dương lại là xứ giàu có nên
             Nhật, vì vậy, cần tổ chức để cướp lấy một số vũ khí. Bộ
                                                                                                 chúng không chịu để mất. Muốn giữ gìn được đất nước
             đội ta hiện nay đang phát triển rất cần vũ khí.
                                                                                                 phải  có  súng  cho  quân  đội.  Hôm  nay,  chúng  tôi  ra  đây
                 Cuộc gặp Bác lần đầu tiên của tôi chỉ có thế, nhưng
                                                                                                 gặp các ông để bàn việc chế tạo súng đạn, bảo đảm cung
             đây là một bước chuyển biến mới trong đời tôi…
                                                                                                 cấp cho bộ đội giữ nước. Các ông cần gì, nếu trong nước
                 Sáng hôm sau, ngày 4 tháng 9 năm 1945, tôi vào Bắc
             Bộ Phủ để cùng với anh Văn ra Sở mỏ. Anh Văn mắc bận                                có, Chính phủ và nhân dân sẽ hết sức giúp đỡ.

                                                                     383                          384
   380   381   382   383   384   385   386   387   388   389   390