Page 492 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 492

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                  ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 - Vài hôm nữa tôi rời xứ Pháp, rời các anh, các chị về   với nhau, thương nước, thương nòi. Tôi không cầm được
 nước tôi. Xin mọi người cùng tôi nâng cốc…   nước mắt. Cảnh chia tay thật là bịn rịn. Tôi thấy Bác bước
 Nhiều  người  có  mặt  khóc.  Người  "sếp"  nhân  viên   lên toa tàu. Và Bác cũng khóc. Nhìn thấy tôi, Bác vẫy tôi
 phục vụ nói:   lên toa, ôm hôn tôi và nói:
 - Các ngài về nước sớm quá. Lần đầu tiên chúng tôi   - Chú quen biết nhiều bà con Việt kiều, chú ở lại với

 mới thấy một Chủ tịch nước như Chủ tịch Hồ Chí Minh.   bà con, với đại diện Chính phủ ta. Ở đây, trên bến dưới
             thuyền, bảo nhau cố học lấy một nghề. Rồi chúng ta sẽ có
 Suốt 25 năm làm khách sạn, tôi chưa thấy một Chủ tịch
             ngày gặp nhau.
 nào giản dị, chu đáo như Chủ tịch Hồ Chí Minh.
                 Con  tàu  đưa  Bác  chạy  về  phía  Nam,  chúng  tôi  còn
 Rồi Bác Hồ thay mặt đoàn đại biểu Chính phủ ta trao
             đứng mãi trên sân ga, lòng bùi ngùi lưu luyến .
                                                            1
 tặng những người làm ở khách sạn một số tiền diêm thuốc.
                                          *
 Riêng tôi, tôi cảm thấy buồn vì sắp phải xa Bác. Tôi
                                         *     *
 xin Bác cho tôi về nước làm việc. Bác hỏi tôi:
                 …
 - Chú về có nghề gì mang về?
                 Tôi còn nhớ, một tuần sau khi hội nghị Phôngtennơblô
 - Thưa Bác, chỉ có nghề nấu ăn.
             khai  mạc,  tuy  rằng  Bác  chỉ  là  thượng  khách  của  nước
 Bác nói ngay:
             Pháp, không tham dự Hội nghị, nhưng Bác tổ chức họp
 -  Nghề  ấy  lúc  này  nước  nhà  chưa  cần  gấp.  Chỉ  cần
             báo. Do thấy trước âm mưu đen tối của Chính phủ Pháp
 ngay người có nghề giỏi về khoa học, kỹ thuật.
             đối  với  cuộc  hội  đàm  nên  Hồ  Chủ  tịch  đã  đưa  ra  sáu
 - Thưa Bác, xin Bác cho tôi về đi lính.   điểm  về  lập  trường  đàm  phán  của  Chính  phủ  ta.  Sáu

 Bác cười:   điểm đó là:
 - Lính gì chú! Lính như chú bên nhà không thiếu.   - Việt Nam phải được quyền độc lập. Độc lập nhưng
 Bác ra ga xe lửa Pari để đáp tàu đi Mácxây, rồi dùng   không phải hoàn toàn tuyệt giao với Pháp, mà là ở trong
 tàu thủy về nước. Người ra ga tiễn Bác đông kín như nêm.   Liên hiệp Pháp, như thế có lợi cho cả hai nước. Về kinh tế
 Lính tráng cảnh sát đứng giữ trật tự bị người ta xô đẩy,   và văn hóa, Việt Nam vui lòng cộng tác với Pháp.

 tràn qua. Các ông già, bà cả Việt kiều nước mắt ròng ròng.
             __________
 Bác đi chào hỏi mọi người, khuyên bà con ở lại đoàn kết
                 1. Xem Nguyễn Viết Ty: "Lưu luyến", trong Bác Hồ ở Pari, Sđd.


    489       490
   487   488   489   490   491   492   493   494   495   496   497