Page 496 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 496

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                  ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 nhà  có  nhiều  khó  khăn.  Nhưng  Bác tỏ  ra  rất  ung  dung,   nhau làm thành hàng rào vẫn không cản được tình cảm
 thanh thản. Chiều 14 tháng 9 năm 1946, Bác và đoàn đại   của Việt kiều và nhân dân Pháp. Mọi người ùa ra vây lấy
 biểu Chính phủ ta hội đàm với đoàn Pháp do chính Mutê   xe  của  Bác  vẫy  cờ,  vẫy  hoa.  Bác  rời  Pari  để  đi  Mácxây
 dẫn đầu, nhưng cũng không đạt kết quả gì. Tôi còn nhớ   bằng xe lửa. Trước khi lên tàu, Bác đi chào hỏi mọi người.
 đó là ngày thứ bảy, hội đàm đến 22 giờ mà vẫn chưa ra   Thấy một số anh chị em Việt kiều giúp việc ở lại đứng gần
 sao. Mutê rất ngoan cố, cho rằng vấn đề Nam Bộ là thuộc   đấy đang nước mắt giàn giụa, Bác vẫy lại ôm hôn lần cuối
 chủ  quyền  nước  Pháp  và  y  yêu  cầu  Hồ  Chủ  tịch  ký.   và căn dặn:
 Nhưng Bác rất kiên quyết. Cuối cùng Bác nói:   - Các chú, các cô ở lại với đại diện Chính phủ ta. Ở
 - Chúng tôi sẽ về nước vào 8 giờ sáng ngày thứ hai tới,   đây xa nước, xa nhà, cái cần nhất là phải thương yêu đùm
 tức 16 tháng 9.   bọc nhau. Cố học lấy cái nghề có ích, rồi ta sẽ gặp nhau.
 Bác  đứng  dậy  và  dẫn đoàn  ta  về  khách  sạn. Nhưng   Trên đường đến Mácxây để xuống tàu thủy về nước,
 một giờ sau đó, Bác trở lại nhà Mutê. Bác không căng như   Bác đã dừng lại một vài nơi vùng Đông Nam nước Pháp
 lúc tối, Bác giải thích cho Mutê hiểu rõ vấn đề Nam Bộ.   để Việt kiều được gặp. Một buổi chiều, chính quyền địa
 Bác  đặt  ra  nhiều  câu  hỏi  và  giải  thích  từng  điểm.  Cuối   phương đưa Bác đi xem quân cảng Tulông. Trước mắt là
             biển  Địa  Trung  Hải  xanh  biếc.  Trong  cảng,  hàng  trăm
 cùng, hai bên đi tới ký một bản tạm ước, trong đó có ghi
             chiến hạm của Pháp đủ các loại: tuần dương phi đỉnh, diệt
 nhận  "cam  kết  thi  hành  những  quyền  tự  do,  dân  chủ  ở
             lôi, thủy đỉnh… đang đắm chìm ngổn ngang. Đó là những
 Nam Bộ, sẽ đình chỉ mọi hành động vũ lực". Mutê cũng
             tàu chiến tự hủy hồi cuối năm 1942 mà chính quyền ở đây
 thỏa  thuận  với  Hồ  Chủ  tịch  rằng  người  Việt  Nam  có
             gọi là "khu bảo tàng" của hải quân Pháp. Nhìn cảnh tượng
 quyền tự do đi lại ở Nam Bộ và quân đội Việt Nam vẫn ở
             đó mắt Bác sáng lạ lùng. Tôi thấy như có biển xanh mênh
 lại Nam Bộ… Lúc Bác rời nhà Mutê để về khách sạn, đồng
             mông trong tầm nhìn của Bác. Bác đã nhìn thấy các di tích
 hồ Pari chỉ 0 giờ 40 phút của ngày 15 tháng 9 năm 1946.
             suy tàn của đế quốc và nói với chúng tôi:
 Bác nói với chúng tôi đại ý là trong tình hình hồi bấy giờ,
                 - Ngày thắng lợi của ta không còn xa.
 dầu có một bản hòa ước với Chính phủ Pháp, con đường
 của nhân dân  chúng ta để giành độc lập, tự do thực sự   *
 vẫn phải là con đường chiến đấu.        *     *
 Tám giờ sáng ngày 16-9-1946, Bác rời Pari. Pari lại một   Tàu Đuymông Đuyếchvin của hải quân Pháp dài hơn

 lần nữa náo nhiệt. Hiến binh Pháp mặc áo da đen nắm tay   một trăm thước, đã đưa Bác về nước. Bác về nước bằng


    493       494
   491   492   493   494   495   496   497   498   499   500   501